Teil 2 – Halbformeller Brief Quay lại với chủ đề này, hôm nay mình muốn giúp các bạn hiểu rõ hơn về thứ chúng ta phải giải quyết ở bài còn lại trong phần thi viết: Halbformeller Brief (một bức thư bán trang trọng). Vậy như thế nào là một bức thư bán trang trọng? Halbformeller Brief là một sự kết hợp giữa formeller Brief (thư trang trọng) và informeller Brief (thư không trang trọng). Thay vì gửi cho khách hàng, bề trên hay đối tác làm ăn như formeller Brief, hoặc cho bạn bè, người thân như informeller Brief, chúng ta sử dụng loại văn bản này khi muốn viết cho một người mà chúng ta đã biết, tuy nhiên người đó lại nắm giữ 1 vị trí hoặc chức vụ nào đó đủ quan trọng để khiến chúng ta không thể “xuề xòa” khi viết thư được (chẳng hạn trưởng bộ phận ở một công ty hay cô giáo của con bạn). Mục đích của bức thư dạng này khá đa dạng, có thể là Entschuldigung (dùng để xin lỗi), Erklärungen (dùng để trình bày một vấn đề), Beschwerden (dùng để phàn nàn), Fragen (dùng để hỏi một vấn đề), Bitte (dùng để xin một điều gì đó), Einladung (dùng để đưa ra một lời mời) hoặc Mitteilungen (dùng để thông báo một việc). Trong bài thi trình độ B2, các mục đích nói trên thường được kết hợp với nhau trong cùng một bức thư, nhưng thường thì chủ đề chính sẽ xoay quanh 2 khái niệm là Entschuldigung và Bitte. Ở phần tiếp theo đây, mình sẽ bàn đến những lỗi sai mà các bạn hay gặp phải ở phần thi này cũng như cách khắc phục: 1. Không tuân thủ cấu trúc tiêu chuẩn Ngoài những mẩu tin nhắn cho bạn bè, mọi bức thư hay E-Mail bằng tiếng Đức đều có những tiêu chuẩn nhất định về mặt cấu trúc. Điều này khá đơn giản nhưng nhiều bạn vẫn không tập trung và để mắc lỗi đáng tiếc. Cụ thể, ta cần chú ý: Anrede: Các bạn có thể dùng “Sehr geehrte/r…” hay “Liebe/r…” đều được, quan trọng là cần phải nhớ rằng sau đó là dấu phẩy và chữ cái đầu dòng của đoạn nội dung chính cần viết thường nhé! Gruß: Có khá nhiều cách chào hỏi để kết thúc một bức thư. Cá nhân mình thì hay kết thúc bằng “Mit freundlichen Grüßen” hoặc “Viele Grüße”. Một điểm cần chú ý ở đây: Theo cải cách tiếng Đức, chúng ta không được viết thêm dấu phẩy ở sau lời chào nữa. 2. Không đọc kĩ đề bài Trong phần thi này, tình huống của bức thư sẽ được mô tả khá cụ thể. Vì vậy, thay vì bắt đầu ngay với phần bài viết, các bạn hãy dành vài phút đọc thật kĩ đề bài để chọn ra những luận điểm hay lý do phù hợp. Mình đã từng đọc những bài viết nêu quan điểm rất tốt và hợp lý, cho đến khi đọc lại đề bài thì mới phát hiện ra người viết đã lạc đề. Ví dụ: Đề bài nêu rõ bạn cần xin một tờ giấy để hoàn thành thủ tục với trường đại học. Thế nhưng người viết lại chọn lý do là xin tờ giấy để xin việc. Nếu bài viết đã tốt mà lại mắc lỗi sai như vậy thì thật sự rất đáng tiếc, phải không? Ngoài ra, nếu đọc kĩ đề bài, các bạn sẽ nhìn ra câu này trong tất cả đề bài: “Überlegen Sie sich eine passende Reihenfolge für die Inhaltspunkte”. Vì thế, những ý từ đề bài sẽ không được sắp xếp theo thứ tự cho sẵn, mà chính chúng ta phải sắp xếp chúng để tạo ra logic cho bài viết của mình. 3. Độ dài không phù hợp Thường thì các bạn tới từ nước khác sẽ mắc phải lỗi là viết bài này quá ngắn. Thế nên, lời khuyên là các bạn hãy viết tối thiểu 2 câu cho mỗi ý mà đề bài yêu cầu. Nếu viết mỗi ý đúng 2 câu và kết hợp với 1 câu mở đoạn và 1 câu kết đoạn thì số chữ trong bài viết sẽ tương đối ổn định ở mức 120-130 từ. Trái lại, các bạn Việt Nam thì lại hay có xu hướng viết quá dài. Hãy nhớ một điều, việc bạn viết quá dài sẽ KHÔNG mang lại thêm điểm số cho bạn. Ngoài ra, bài tập này là một trong những dạng văn bản mà bạn hay gặp nhất ở Đức. Mình biết có nhiều bạn luôn coi đây là bài thi và muốn thể hiện thật nhiều những gì mình biết ở đây, về từ vựng, cấu trúc ngữ pháp hay cách xây dựng câu phức tạp. Lời khuyên của mình ở đây là: hãy thử quên đi kì thi và đặt mình vào vị trí của những người sẽ nhận bức thư này của các bạn. Hãy tưởng tượng bạn là những người có địa vị cao và bận bịu đó. Thường những người như vậy ở Đức sẽ có rất ít thời gian để đọc 1 bức thư hay E-Mail. Câu hỏi đặt ra là: liệu trong khoảng 30 giây đọc lướt, bạn có nắm được ngay nội dung chính mà bản thân bạn muốn truyền tải hay không? Nếu không thì xin mời bạn viết lại ngay! 4. Không đọc soát lỗi Cũng như mọi bài viết ở dạng khác, Korrekturlesen (đọc soát lỗi) là một việc nhất thiết không được bỏ qua. Dù là cho kì thi hay cho cuộc sống sau này ở Đức, việc mắc những lỗi sai cơ bản đều để lại hậu quả to lớn. Đi thi thì cùng lắm là bị trừ điểm thôi, chứ nếu viết ở Đức mà mắc lỗi như vậy thì sẽ bị cho là “thiếu chuyên nghiệp”. Điều này rất tệ, sẽ làm giới hạn lại rất nhiều cơ hội của bạn và trong nhiều trường hợp, còn làm hỏng việc nữa. Vậy nên, không quan trọng bạn viết gì hay dùng từ như thế nào, quan trọng là nếu đã dùng thì phải chắc chắn là nó đúng. Thêm nữa, lời khuyên của mình là hãy cố gắng dùng những từ hoặc cụm từ mà các bạn đã gặp. Đừng cố gắng tự bịa ra để viết thông qua việc dịch từng từ lẻ từ tiếng Việt hay tiếng Anh sang. Điều này thường sẽ dẫn đến các lỗi sai về Ausdruck (diễn đạt) và Stil (văn phong). Cuối cùng, như mọi lần, mình lại mang đến cho các bạn một ví dụ minh họa cụ thể từ một đề bài thi cụ thể. Đề bài: Sie haben Ihr Praktikum bei einer deutschen Firma gemacht. Jetzt brauchen Sie die Praktikumsbescheinigung für die Unterlagen an der Universität. Nichtsdestotrotz konnten Sie sie nicht finden. Bitte schreiben Sie eine E-Mail an Ihren ehemaligen Vorgesetzten, Herrn Schweinsteiger. Bitten Sie um eine neue Bescheinigung (2) Bitten Sie um das Verständnis für Ihre Situation (3) Begründen Sie, warum Sie die Bescheinigung so benötigen (1) Stellen Sie dar, wann Sie die Bescheinigung brauchen (4) Bài làm: Sehr geehrter Herr Schweinsteiger, erstmal möchte ich bei Ihnen dafür bedanken, dass Sie mir die Möglichkeit zum Praktikum bei Ihrer Firma sowie die guten Kommentare in meinem Praktikumszeugnis gegeben haben. Leider konnte ich dieses Praktikumszeugnis nach dem Umzug in die neue Wohnung nicht mehr finden. Könnten Sie mir eine Bescheinigung als Bestätigung dafür schicken, dass ich mein Praktikum bei Ihnen gemacht habe? Ohne diese Bescheinigung kann meine Fakultät die Leistungspunkte, die ich durch das Praktikum erworben habe, leider nicht anrechnen. Ich hoffe, Sie verstehen meine Situation. Da mein Studiendekan die Bescheinigung unbedingt vor den Sommerferien benötigt, wäre ich Ihnen sehr dankbar, wenn Sie mir die Bescheinigung bis zum 31.08.2021 schicken könnten. Über Ihre schnelle Rückmeldung würde ich mich sehr freuen! Mit freundlichen Grüßen Kobe Pham (125 Wörter) Tác giả: Kobe
Monthly Archives: January 2022
“Ngoài biển thì vô số cá nhưng có lẽ với họ, mỗi ngày 3 con cá cho đủ 3 bữa ăn là đủ. Điều đó cũng giống như việc người học chỉ học để phục vụ mục đích thi cử, và khi đạt được cũng là lúc họ ngừng “nhận thêm cá”” Chuyện kể rằng, ở một làng chài nọ có một thanh niên đi câu cá. Trên đường về, đang xách giỏ cá trên tay, anh gặp một người ăn xin sắp chết đói. Thương tình, anh bắt mấy con to nhất trong giỏ cá của mình vừa đi câu về cho người ăn xin. Người ăn xin đã nướng cá ăn và thoát được cơn đói. Vui vẻ, tiếp tục chặng đường về, gặp anh bạn hàng xóm, anh vui miệng kể lại câu chuyện mình vừa làm. Anh bạn hàng xóm lắc đầu bảo rằng anh làm như vậy không chắc đã tốt. “Không chỉ cho cá, cậu nên cho người ăn xin cần câu để ông ta tự mình đi câu kiếm sống. Không tin, ngày mai cậu đi qua sẽ thấy người ăn xin đó vẫn bị cơn đói hành hạ” – anh hàng xóm nói. Bán tín bán nghi, ngày hôm sau anh thanh niên rủ anh bạn hàng xóm cùng đi câu. Khi trở về, quả như lời anh hàng xóm nói, hai người gặp lại người ăn xin đang nằm lả bên vệ đường. Anh thanh niên lại cho người ăn xin cá và anh hàng xóm cho người ăn xin cần câu. Cả hai trở về trong tâm trạng vui vẻ. Trên đường về hai người gặp một anh bạn khác cùng xóm. Cả hai hào hứng kể lại câu chuyện trên cho anh hàng xóm này nghe. Anh hàng xóm này lắc đầu nói: “Các cậu làm vậy chưa ổn. Cho cần câu rồi, nếu không chỉ cho ông ta cách câu thì ông ta câu thế nào được cá. Ngày mai trở lại các cậu sẽ thấy người ăn xin vẫn bị đói”. Ngày hôm sau cả ba người cùng đi câu. Khi trở về, quả như lời anh hàng xóm nói, ba người gặp lại người ăn xin đang nằm quắp chiếc cần câu đói lả bên vệ đường. Anh thanh niên lại cho người ăn xin cá và anh hàng xóm sửa lại cần câu, anh bạn hàng xóm mới giảng giải tỉ mỉ phương pháp câu cá, từ mắc mồi câu đến phương pháp câu từng loại cá… Họ ra về trong tâm trạng đầy hưng phấn, tin chắc từ nay người ăn xin sẽ không sợ đói nữa. Trên đường về, đang bàn luận rôm rả thì cả 3 gặp lão ngư ông trong làng. Nghe thấy cả 3 hào hứng nói chuyện, lão ngư đứng lại, hỏi chuyện 3 chàng trai một cách cặn kẽ. Nghe xong, lão ngư ngẫm nghĩ một lát rồi lắc đầu nghi hoặc: “Các cậu đã làm đúng, thế nhưng lão nghĩ chưa đủ. Lão chỉ sợ thiếu một điều có lẽ còn quan trọng hơn. Các cậu cho người ăn xin công cụ, kỹ năng, phương pháp, tôi tin người ăn xin này vẫn đói!”. Thấy ba thanh niên ngơ ngác, lão ngư lên tiếng giải thích: Thứ nhất, người ăn xin làm nghề này nhiều năm, nó đã ngấm vào máu của ông ta, và đó là thói quen của ông ta. Ông ta không có khái niệm tự đi kiếm miếng cơm manh áo, chỉ tâm niệm làm sao xin được miếng ăn mà thôi. Vì vậy trước tiên các cậu cần giúp ông ta định hình lại suy nghĩ. Thứ hai, như các cậu đã biết, không phải cứ thả mồi xuống là đã có cá. Đôi khi phải kiên nhẫn câu cả tiếng, cả buổi…có khi cả ngày không được con nào. Do vậy các cậu cần chỉ ông ta biết về bài học kiên trì. Thứ ba, có một yếu tố cực kỳ quan trọng, đó chính là niềm tin. Lão đã từng hỏi chuyện ông già ăn xin ấy rằng: “Sao lão còn sức lực dồi dào, sao không học một nghề gì đó để kiếm sống, hoặc có thể đi câu cùng tôi?”. Và ông ta đã trả lời là: “Tôi không theo ông được, tôi sinh ra đã mang phận ăn xin rồi, từ đời cha mẹ đã làm nghề này, số tôi khổ sẵn rồi, tôi không làm được cái gì nên hồn cả!”. Do vậy cái mà người ăn xin thiếu không phải là công cụ, kỹ năng hay phương pháp mà ông ta thiếu thái độ đúng đắn! Cả ba nghi hoặc, chưa thực sự tin lời của lão ngư, nhưng để kiểm tra, ngày hôm sau nữa, ba thanh niên cùng rủ lão ngư đi câu. Không ngờ rằng, trên đường về nhà, cả bốn người gặp người ăn xin nọ vẫn đang ngồi bên vệ đường đói lả xin ăn. Cả 3 chàng trai hi vọng lão ngư có thể dùng kinh nghiệm của mình dạy lại ông lão ăn xin. Tuy nhiên, lão ngư chần chừ: “Thái độ là phải đào luyện thường xuyên nhờ sự định hướng, tác động của xung quanh, không thể ngày một ngày hai mà có được…”. Câu chuyện quen thuộc kể trên đã được đưa vào rất nhiều bài viết khác nhau về việc định hướng nghề nghiệp cũng như cải thiện kĩ năng sống. Tuy vậy, trong bài viết này, mình muốn mượn câu chuyện để bàn về một vấn đề khác: cách tiếp cận tri thức. Có thể nói, với sự phát triển của Internet, các công cụ tìm kiếm, mạng xã hội cũng như các ứng dụng nghe nhìn khác, thời đại con người đi tìm thông tin đã được thay thế bằng việc thông tin tìm đến con người. Chúng ta mở mắt ra với những thông tin mới nhất từ News Feed của Facebook, nhưng lại là những nội dung đã được chính chúng ta chọn lọc từ trước. Chúng ta không còn tha thiết xem ti vi, thay vào đó chúng ta lựa chọn xem những thứ chúng ta thích từ YouTube và xem những phim được bạn bè giới thiệu từ Netflix. Chúng ta mua một món hàng trên mạng thông qua niềm tin vào những lượt đánh giá từ những người mua trước. Tóm lại, chúng ta thật sự chỉ quan tâm tới những gì mà chúng ta muốn quan tâm mà thôi. Vậy điều này sẽ ảnh hưởng gì đến việc tiếp cận tri thức? Tri thức thì rộng vô bờ bến và đáng tiếc là rất nhiều tri thức sẽ nằm ngoài những việc mà chúng ta quan tâm hàng ngày. Thì rõ ràng, tri thức sẽ không nằm nhiều ở việc hóng xem hôm nay Ngọc Trinh livestream bán gì hay cô Phương Hằng sẽ “bóc phốt” ai. Thế điều gì sẽ xảy ra nếu thứ mà ta quan tâm lại không mang đến cho ta tri thức? Có 2 điều sẽ xảy ra: Thứ nhất, chúng ta phó mặc việc tiếp nhận tri thức cho việc học trên lớp và thứ hai, chúng ta đặt toàn bộ gánh nặng tri thức lên người truyền đạt kiến thức cho mình. Điều đầu tiên sẽ dẫn tới việc chúng ta chỉ tiếp thu thụ động kiến thức từ một nguồn duy nhất và từ đó tự tạo ra cái nhìn một chiều. Hơn thế nữa, theo như mô hình “Learning Pyramid” của National Training Laboratories, mức độ tiếp thu kiến thức cao nhất của việc học thụ động từ trên lớp chỉ đạt 5%, đứng chót trong toàn bộ các phương pháp học tập. Điều thứ hai sẽ dẫn tới một hệ quả còn nghiêm trọng hơn: Chúng ta muốn người truyền đạt kiến thức phải là một cuốn bách khoa toàn thư (tức điều gì cũng phải biết) và đồng thời cũng phải là một “Mr. Right” (tức lúc nào cũng phải đúng). Theo các bạn, một nhân vật thỏa mãn 2 điều trên có tồn tại trên cõi đời này hay không? Theo mình là không, bởi vì một người cùng lắm chỉ có thể biết mọi thứ mà những người khác đã biết, và cùng lắm cũng chỉ có thể luôn luôn đúng nếu so sánh với những thứ đã được chứng minh là đúng mà thôi. Chưa kể đến những thứ chưa xuất hiện, chỉ riêng những thứ đã xuất hiện và được nghiên cứu cũng còn rất nhiều vấn đề chưa được giải quyết hay phân biệt rõ đúng-sai. Khoa học đã vậy, hà cớ gì bắt một người phải trở nên hoàn hảo? Cùng quay lại câu chuyện kể trên, mình nhận ra rằng, ngày càng có nhiều người học rơi vào trạng thái “xin con cá”. Ngoài biển thì vô số cá nhưng có lẽ với họ, mỗi ngày 3 con cá cho đủ 3 bữa ăn là đủ. Điều đó cũng giống như việc người học chỉ học để phục vụ mục đích thi cử, và khi đạt được cũng là lúc họ ngừng “nhận thêm cá”. Tuy nhiên, điều nguy hiểm hơn ở đây là, họ sẽ giao luôn nhiệm vụ “kiếm cá cho họ ăn” cho những anh thanh niên hay lão ngư ông mà họ tin tưởng. Vậy điều gì sẽ xảy ra khi những nhân vật kể trên bị ốm và không thể mang cá đến cho họ một thời gian? Điều gì sẽ xảy ra khi chẳng may những nhân vật đó vô tình đưa cho họ một con cá bị ươn? Như đã nói, tri thức là vô hạn. Vậy thì, thay vì chọn lấy một vài “con cá” nhất định để đối phó với kì thi, chẳng phải chúng ta nên dành thời gian đó để hướng dẫn người học cách sử dụng “cần câu” và tự mình khám phá tri thức mới trong tương lai hay sao? Thế nhưng, cũng như câu chuyện kể trên, mọi kĩ năng, phương pháp hay công cụ sẽ đều không có giá trị, nếu thái độ của người tiếp nhận không thay đổi. Vậy thì, giáo dục để được coi là thành công, liệu có xuất phát từ người dạy hay không? Theo mình, chính người học mới là nhân tố quyết định cho mọi thành công trong giáo dục. Nhưng quyết định ở đây không phải việc họ có thể tự kiếm sẵn cá từ trước hay thừa hưởng vô số cá từ người khác, quyết định ở đây là việc họ dám tin rằng, mình không phải sinh ra để làm ăn xin và sẵn sàng thay đổi! Tác giả: Kobe Minh họa: Bích Diệu
Teil 1: Forumsbeitrag Kĩ năng viết đối với nhiều bạn luôn là một kĩ năng khó, đặc biệt ở trình độ B2. Lý do có lẽ không hẳn do chúng ta biết quá ít, mà nhiều khi là ngược lại, do chúng ta biết quá nhiều. Cũng tương tự như khi nấu một số món ăn nhất định mà lại thiếu công cụ đo lường cần thiết, việc thường xảy ra hơn là chúng ta sẽ cho một nguyên liệu nào đó vào quá nhiều thay vì quá ít. Ở bài viết này, mình sẽ cùng mọi người điểm qua một vài bước cần thiết để có thể cải thiện khả năng viết Forumsbeitrag. 1. Định dạng văn bản Ngày nay, với Internet và nguồn tư liệu khổng lồ bằng tiếng Đức, chúng ta hoàn toàn có thể tham khảo những văn bản chuẩn nhất do những người đủ trình độ nhất tới từ Đức biên soạn. Tuy vậy, có phải văn bản nào cũng nên tham khảo khi chuẩn bị cho phần thi này hay không? Từ góc nhìn cá nhân, mình thấy nguồn tư liệu được các bạn thường xuyên sử dụng là các bài báo bằng tiếng Đức. Thế nhưng, ngay cả bằng tiếng Việt, không phải bạn cứ thông thạo và hiểu hết tiếng Việt là bạn có thể viết báo. Văn bản báo chí đòi hỏi người viết rất nhiều kĩ thuật riêng biệt (tham khảo cuốn “Deutsch für Profis” của tác giả Wolf Schneider) và trên tất cả là vốn hiểu biết sâu rộng về văn hóa, xã hội hay con người Đức. Rõ ràng, ở trình độ B2 và với độ dài khoảng 150 đến 200 từ, các bạn không thể và cũng không nên viết như ngôn ngữ trong báo chí. Giờ ta quay lại yêu cầu đề bài của phần thi này: viết Forumsbeitrag. Nếu ai trong các bạn chưa bao giờ tham gia bất cứ Forum (diễn đàn) nào thì có thể coi mạng xã hội Facebook ngày nay là một Forum và Forumsbeitrag chính là các dòng status. Quay lại với tiếng Việt, hãy thử suy nghĩ xem, nếu bạn đang lướt newsfeed, bạn sẽ dừng lại ở những status như thế nào? Liệu các bạn có muốn đọc một status viết 1 câu dài 3 dòng không? Liệu các bạn có muốn đọc một status trong đó dùng liên tiếp danh từ hay thành ngữ, tục ngữ không? Và liệu các bạn muốn đọc một status ngắn gọn và rõ ý, hay một status dài và đọc mãi không hiểu tác giả muốn viết gì? Đó chính xác là những gì một giám khảo hay một giáo viên chấm bài trải qua khi đọc bài viết của các bạn! Câu hỏi đặt ra bây giờ sẽ là: Tôi có thể tìm thấy các bài viết tham khảo ở dạng văn bản này ở đâu? Có thể nhiều bạn không để ý, nhưng thật ra các bạn không cần phải ngồi lê la đọc trên các diễn đàn tiếng Đức. Một nguồn tham khảo tuyệt vời cho các bạn không ở đâu xa, mà nằm ở chính ngay trong đề thi B2: Teil 1 – Modul Lesen. 2. Đặt mình vào vị trí người đọc Các bạn phải nhớ một điều, các bạn không chỉ viết để cho chính các bạn đọc! Một tình huống thường gặp khi mình góp ý bài viết của một số bạn khác: mình đọc một câu nào đó mà các bạn viết và chau mày, đọc lại lần 2, rồi lần 3 thì mới hiểu. Bản thân việc đó đã là một điểm trừ rồi. Chưa kể, nhiều bạn viết khiến mình phải hỏi lại xem ý bạn ấy là gì? Các bạn cố thuyết phục mình rằng ý của các bạn là như này, như này. Kể cả là mình có bị thuyết phục đi nữa, liệu các bạn sẽ đi cùng bài viết của mình vào phòng chấm thi và đứng đó giải thích cho giám khảo chấm bài các bạn được chứ? Nếu không thì bạn nghĩ nếu giám khảo phải đọc lại 1 câu bạn viết 2,3 lần hoặc tệ hơn là không hiểu thì họ sẽ làm gì? Chắc là họ sẽ không gọi điện hỏi lại bạn rồi… Để có thể tạo ấn tượng tốt với người đọc, ngoài việc viết bài dễ hiểu, dễ đọc, các bạn còn nên chú ý các điểm sau: Giúp người đọc nhanh chóng nắm được bạn muốn viết về cái gì. Nói cách khác, hãy quan tâm đến nội dung trước khi quan tâm đến từ vựng! Luôn luôn đọc lại để kiểm tra lỗi. Việc mắc những lỗi cơ bản (chia động từ, đuôi tính từ, viết hoa danh từ, vị trí các từ trong câu,…) tuy có thể không khiến bạn bị trừ quá nhiều điểm Korrektheit, nhưng sẽ khiến người đọc có ấn tượng không tốt với khả năng sử dụng ngôn ngữ của bạn. Ấn tượng này sẽ đặc biệt xấu nếu bạn học thuộc một vài cụm từ khó và sử dụng chúng chính xác. “À, vậy là thí sinh này chỉ học vẹt chứ không biết sử dụng tiếng Đức!” Cố gắng đưa vào nhiều ý kiến cá nhân, thay vì chỉ phân tích ở góc độ khách quan (tham khảo bài viết “Những điểm cần chú ý khi viết tiếng Đức” của mình). Điều đó không chỉ làm bài viết trở nên sống động hơn, mà còn đúng với tinh thần của một Forumsbeitrag hơn. Sử dụng cân bằng giữa danh từ và động từ. Một sai lầm của các bạn học B2 là nghĩ rằng, ở trình độ này cứ phải dùng được nhiều danh từ (Nominalisierung) thì mới là giỏi. Lý do tại sao chúng ta không nên quá sa đà vào danh từ, các bạn có thể tham khảo ở bài viết “Bàn về phong cách sử dụng tiếng Đức: Nominalstil vs. Verbalstil” của mình. 3. Tập xây dựng câu cơ bản Điều này nghe có vẻ khá vô lý, nhưng thật ra nhiều bạn học đến trình độ C1 vẫn còn thói quen viết bài theo kiểu “mì ăn liền”. Có nghĩa là viết câu nào cũng phải bắt đầu bằng một cụm từ gì đó cho sẵn, và chỉ bắt đầu tự viết câu của bản thân mình sau dấu phẩy. Ví dụ: Ich stehe auf dem Standpunkt, dass… Zusammenfassend lässt sich feststellen, dass… Ich lege großen Wert darauf, dass… Đương nhiên cách này thì không hề sai. Nhưng nếu quá lạm dụng điều này, cách viết của các bạn dần dần sẽ bị “một màu” và bài viết trở nên “cứng” (luôn luôn sử dụng một kiểu cấu trúc nhất định). Thay vào đó, hãy tập xây dựng câu cơ bản, sau đó cố gắng thay đổi cách viết bằng cách đảo ngữ, cải thiện liên kết bằng các Konnektoren, Verweiswörter hay sử dụng các cấu trúc thay thế (ví dụ thay vì “ich stehe auf dem Standpunkt” là nguyên một câu thì có thể chỉ cần sử dụng một bổ ngữ như “von meinem Standpunkt aus”). Dần dần, sau khi đã đa dạng trong diễn đạt và giữ cho bản thân không sai ngữ pháp, vốn từ vựng của các bạn lúc đó sẽ tự phát huy sức mạnh vốn có của nó. 4. Ví dụ tham khảo Để minh chứng cho những điều mình nói phía trên, mình đã tự soạn một bài viết dựa theo một đề thi trình độ B2. Các bạn cùng đọc tham khảo và cho mình thêm ý kiến nhé! Đề bài: Sie schreiben einen Forumsbeitrag zur übermäßigen Handynutzung der Jugendlichen Begründen Sie, warum Jugendliche heute so häufig Medien konsumieren Äußern Sie Ihre Meinung zur übermäßigen Handynutzung der Jugendlichen Nennen Sie Alternativen zur Handynutzung Nennen Sie Vorteile der anderen Alternativen Bài làm: Ob zuhause oder bei Freunden, das Handy ist immer in der Hosentasche der Jugendliche. Dank Internet kann man mit einem Smartphone rund um die Uhr Facebook surfen, YouTube-Videos anschauen oder Essen online bestellen. Doch warum konsumieren die Jugendliche heute so häufig Medien? Der erste Grund aus meiner Sicht ist die Kommunikation. Vor dem Internet war es nicht so einfach, Kontakt zu bekommen oder zu halten. Mit sozialen Medien ist es viel leichter, neue Freunde kennenzulernen, ohne einen Fuß vor die Tür zu setzen. Außerdem hat man wie in der Einleitung erwähnt zahlreiche Online-Plattformen, um die Zeit totzuschlagen. Mein Neffe hat mir einmal gesagt: „So richtige Langeweile kenne ich nicht mehr!“. Aus diesem Grund ist das Smartphone die dritte Hand eines jungen Menschen geworden. Allerdings halte ich eine übermäßige Handynutzung für problematisch. Wenn man zu häufig aufs Handy schaut, ist man stärker davon abhängig, als man wahrnimmt. So verlieren Jugendliche nicht nur viel Zeit, sondern auch Lust auf das reale Leben. Stattdessen möchte ich den Heranwachsenden empfehlen, sich selbstständige Beschäftigungen zu suchen. Es ist tatsächlich egal, ob man Bücher liest, Instrumenten spielt, oder kocht. Wichtig ist dabei, dass den jungen Menschen weniger Zeit für die Medien übrig bleibt. Darüber hinaus bieten Familienaktivitäten auch eine Alternative zum Handykonsum. Wenn die Eltern mehr Zeit mit ihren Kindern verbringen, so fühlen die Jugendliche sich nicht mehr langweilig und greifen somit auch seltener auf das Smartphone zurück. Dank der vielfältigen Vorteile gehört das Smartphone zum Alltagsleben, insbesondere unter Jugendlichen. Dennoch kann zu viel des Guten schädlich sein. Der Medienkonsum sollte deshalb stets unter Kontrolle sein, sodass das Handy eine nützliche dritte Hand bleibt. (128 Wörter) Tác giả: Kobe
Trong tiếng Đức, động từ “sagen” là một động từ cơ bản, khá dễ sử dụng và hay xuất hiện trong nhiều văn cảnh khác nhau. Điều đó dẫn đến việc động từ này tương đối thường xuyên bị sử dụng không chính xác, hoặc thậm chí sai mục đích. Dưới đây, chúng ta sẽ tham khảo một vài ví dụ mà động từ “sagen” được sử dụng chưa chính xác hoàn toàn và phương án thay thế. 1. Der Schüler sagte: Ich habe nicht genug für die Klausur gelernt. -> Der Schüler gab zu: Ich habe nicht genug für die Klausur gelernt. => etwas zugeben: sagen, dass man etwas getan hat, was böse oder nicht richtig war 2. Der Dieb sagte: Ich habe diese Hose gefunden und nicht gestohlen. -> Der Dieb beteuerte: Ich habe diese Hose gefunden und nicht gestohlen. => etwas beteuern: etwas mit Nachdruck behaupten 3. Der Tennisspieler sagte: Ich habe schon wieder ein wichtiges Spiel verloren. -> Der Tennisspieler beklagte sich: Ich habe schon wieder ein wichtiges Spiel verloren. => sich (bei jemandem) (über jemanden/etwas) beklagen: (jemandem) deutlich sagen, dass man (mit einer Person/Sache) nicht zufrieden ist oder sie als störend empfindet 4. Die Mutter sagte zu ihm: Hilf mir beim Haushalt! -> Die Mutter forderte ihn auf: Hilf mir beim Haushalt! => jemanden (zu etwas) auffordern: von jemandem offiziell verlangen, dass er etwas tut 5. Sie sagte zu ihrer Mutter: Lies mir eine Gute-Nacht-Geschichte vor! -> Sie bat ihre Mutter: Lies mir eine Gute-Nacht-Geschichte vor! => (jemanden) um etwas bitten: einen Wunsch an jemanden richten, damit er erfüllt wird Ngoài những từ kể trên, chúng ta còn rất nhiều những từ thay thế cho “sagen” khác để sử dụng hiệu quả trong những tình huống khác nhau, bao gồm: antworten, reden, erzählen, nennen, erwidern, flüstern, sprechen, erklären, schwatzen, äußern, absprechen, brüllen, entgegnen, plaudern, bemerken, anzeigen, hervorheben, schreien, rufen, enthüllen, einwerfen, verdeutlichen. Điểm mấu chốt ở đây là, hãy luôn cố gắng cụ thể hóa, rồi chúng ta sẽ tìm ra động từ phù hợp nhất thôi! Chúc các bạn học tốt! Tác giả: Kobe Minh họa: Bích Diệu