HÖREN – TEIL 2 Đây là lần đầu tiên tôi viết một bài hướng dẫn về việc làm bài thi nghe. Tôi không gọi là bài hướng dẫn về kĩ năng nghe, bởi vì cách tôi chuẩn bị giới thiệu với các bạn đây nó không liên quan đến việc nghe cho lắm, nó liên quan đến tư duy logic nhiều hơn. Tôi không đảm bảo cách làm này là làm đâu trúng đấy, và cũng không khuyến khích tất cả mọi người làm theo, nên bạn nào có ý định phản đối thì mong các bạn vui lòng chuyển kênh khác xem tiếp luôn^^ Tôi chọn Teil 2 của đề thi B1 vì tôi nghĩ với nhiều bạn, chọn 1 trong 3 đáp án mà chỉ được nghe một lần là một việc khá là khó nhằn. Phương pháp mà tôi sử dụng ở đây về cơ bản nó cũng giống với cách tôi khuyên các bạn đọc ở bài trước, có điều là ở đây ta chỉ có mỗi câu hỏi thôi, nên đương nhiên là ta phải tập trung 100% sức lực vào việc phân tích những câu hỏi đó. Việc phân tích câu hỏi mang một ý nghĩa rất lớn, khi ta sẽ có được sự hình dung cho những gì mình sắp nghe, và việc giới hạn tìm kiếm thông tin mình cần. Tuy vậy, với bài thi nghe này, tôi thậm chí khuyên các bạn làm một việc táo bạo hơn, đó là trực tiếp phán đoán dựa vào câu hỏi và liên hệ với thực tế để loại đi những đáp án không thể nào đúng, đặt dấu hỏi cho những đáp án rất khó có khả năng xảy ra, hay thậm chí chỉ trực tiếp ra đáp án mình cho là đúng. Cụ thể mời các bạn tham khảo quá trình tôi làm thử một bài tập mẫu trích từ Übungssatz für Erwachsene của Goethe Institut sau đây: Đánh giá thông tin cho sẵn: Người ta sẽ cho sẵn bạn một câu ngắn gọn để tóm tắt nội dung mà bạn sắp sửa nghe. Please, đừng ai bỏ qua cái dòng này giúp mình!!! Bởi vì nó sẽ giúp bạn lọc được rất nhiều thứ không cần thiết đấy. Cụ thể cho bài thi này: Bạn sẽ tham gia vào chương trình thể thao kéo dài một tuần và trong ngày khai mạc bạn nhận được những thông tin sau đây… Như vậy, chưa nghe tôi cũng có thể tưởng tượng ra là sẽ có một người hướng dẫn, đang đứng trước một nhóm người tham gia để phổ biến những thứ mọi người cần biết khi tham gia chương trình tập luyện thể thao này! Đánh giá dữ kiện câu hỏi: Như các bạn có thể thấy, những câu hỏi thường là những câu khá dễ và ngắn, nên tôi yêu cầu mọi người phải đọc hiểu 100% những câu hỏi này đã, rồi mới tính tiếp. Sau đó, tôi tiến hành bước đầu tiên là loại bỏ những thông tin tôi cho là không thể nào đúng. Trong hình, tôi loại bỏ ý 11b và 14a ngay từ đầu. Lý do cho câu 11b là tôi không nghĩ tham gia một khóa học ngắn hạn (1 tuần) liên quan thể thao mà người ta lại bắt bạn tự nấu ăn ngày 2 lần bao giờ, bảo bạn tự đi ăn ngoài thì may ra tôi còn tin. Lý do cho câu 14a là vì nếu ý người ta là buổi tối chỉ được tập luyện 1 giờ (cái này nghe cũng rất vô lý rồi), thì câu cho sẵn phải dùng từ „dürfen“ chứ không phải là „können“. Đưa ra phán đoán cá nhân: Đây là một phần khá là phức tạp nên tôi sẽ làm riêng từng câu cho các bạn dễ quan sát. Tôi xin nhắc lại một lần nữa, đây là cách phân tích hoàn toàn dựa vào chủ quan và trực giác, không phải cách để giúp các bạn nghe tốt, nên nếu ai không hài lòng khi đọc đến đây, rất mong các bạn có thể dừng đọc giúp tôi. Câu 11: Sau khi loại đi đáp án b, tôi cho rằng sẽ là logic nhất khi chọn đáp án c (ở đây các bạn tự lo bữa sáng, còn bữa trưa và tối thì chúng ta ăn cùng nhau). Đây là một Sportprogramm tập thể chứ không phải chương trình huấn luyện đặc biệt giảm cân, tôi không nghĩ là cứ sáng sáng lại có người gọi cho từng thành viên tham gia để hướng dẫn xem hôm nay bạn nên ăn gì. Câu 12: Cả 3 đáp án mà đề bài ra đều có thể xảy ra, mỗi đáp án trả lời cho một câu hỏi như tôi đã viết trong hình. Việc các bạn nghe đáp án cho câu này vì thế sẽ dễ hơn nếu bạn tập trung, nhưng tôi vẫn muốn đề xuất đáp án phán đoán của mình, dựa vào trực giác. Vì đây là một chương trình tập luyện thể thao, không phải đoàn leo núi hay là trong quân đội, tôi không nghĩ ở Đức người ta lại bắt mọi người là có mặt lúc mấy giờ, hay là tập trung ở đâu như kiểu ở Việt Nam. Phán đoán của tôi ở đây là đáp án b. Câu 13: Người tham gia sẽ phải đăng kí sớm cho một trong 3 chương trình được nêu ra ở đáp án: một khóa học liên quan đến môn chơi bóng (ví dụ như bóng rổ), một Tour đi xe đạp và thuê sân để đánh Tennis theo giờ. Đăng kí sớm liên quan đến sự chuẩn bị phức tạp hơn, do vậy tôi không nghĩ có chương trình nào cần chuẩn bị nhiều hơn là việc tổ chức hẳn 1 Tour đi xe đạp. Đáp án tôi hướng đến là b. Câu 14: Sau khi loại đáp án a, tôi nghĩ cả 2 đáp án b và c đều có khả năng xảy ra như nhau. Tôi gạch chân 2 từ „besuchen“ và „trainieren“ để các bạn tiện cho việc tập trung nghe của mình hơn. Cá nhân tôi phán đoán rằng, có thể người ta sẽ muốn nói đến nhiều hơn là việc tập luyện, nên ngoài tập luyện, có thể sẽ còn có tham quan Sportgeschäft. Do đó tôi phán đoán đáp án b. Câu 15: Cả 3 đáp án trong câu này thực chất đều có thể xảy ra. Nhưng với tính chất một Abschlussfeier, việc có đồ ăn hay nhảy nhót trong bữa tiệc là những việc tôi cho là rất hiển nhiên, nên tôi không nghĩ người ta phải đề cập đặc biệt đến những thứ như thế này. Do vậy, tôi phán đoán đáp án c là đáp án đúng. Sau khi kiểm tra lại Lösung của đề thi, tôi đã làm đúng 4/5 câu, chỉ sai duy nhất câu 14, dù thậm chí còn chưa bắt đầu nghe. Tất cả những đáp án tôi cho là không thể đúng thì đều không phải đáp án thật. Tuy vậy, việc đúng từng này câu tôi cho là nhờ may mắn khá nhiều. Cái mà tôi muốn các bạn hướng đến, cũng tương tự như khi làm bài đọc, hãy luôn tạo ra các Vermutungen (phán đoán chủ quan), bởi vì việc kiểm tra một phán đoán là đúng hay sai bao giờ cũng dễ hơn việc tìm kiếm thông tin để khoanh cho được đáp án đúng. Khi đó, các bạn cũng sẽ „nghe có định hướng“ hơn, và tỉ lệ các bạn nghe ra cái gì cần nghe sẽ cao hơn. Ngoài ra, tôi cũng biết có rất nhiều bạn kĩ năng nghe chưa tốt (chủ yếu là do phát âm sai và ít chịu nghe thường xuyên), nên vào phòng thi gặp những bài nghe 1 lần thế này thường là rất sợ và căng thẳng. Phương pháp này sẽ giúp bạn đỡ căng thẳng rất nhiều trong phòng thi. Còn nếu các bạn thực sự không thể nghe nổi vì lý do nào đó, gợi ý của tôi trên đây là một cách không tồi để các bạn phán đoán đáp án, chí ít là cũng tốt hơn hoàn toàn khoanh bừa, phải không? Chúc các bạn thành công với bài thi nghe! Tác giả: Kobe Minh họa: Bích Diệu
Kobe
“Dies” và “Das” là 2 đại từ chỉ định (Demonstrativpronomen), có nghĩa là những từ dùng để thay thế, có chức năng nhắc lại/làm nổi bật thông tin đã được nhắc đến ở phía trước. Do vậy, chúng không cần đi trực tiếp với một chủ ngữ như khi là quán từ. Về mặt ý nghĩa và cách sử dụng, 2 từ này hoàn toàn giống và có thể thay thế được cho nhau, ví dụ: Die Schüler haben die Hausaufgaben nicht gemacht. Das kann man nicht akzeptieren. Die Schüler haben die Hausaufgaben rechtzeitig abgegeben. Dies halte ich für unglaublich. “Das” là một từ phổ biến và được sử dụng rộng rãi hơn, trong khi “Dies” được dùng nhiều ở miền Nam nước Đức và một số nước châu Âu nói tiếng Đức khác. Cần chú ý rằng, khi được sử dụng như đại từ chỉ định, “dies” và “das” không thay thế cho bất kì một danh từ giống trung nào ở phía trước (phân biệt với “dieses” và “das” trong trường hợp này), mà nó thay thế cho toàn bộ nội dung, tức là một câu/một ý tưởng hoàn chỉnh nào đó. Để cho rõ ràng hơn, các bạn hãy tham khảo 2 ví dụ với “das” sau đây: Ich habe ein neues Auto gekauft. Das gefällt mir sehr gut. Ich habe ein neues Auto gekauft. Das können meine Freunde sich nicht vorstellen. Ngoài ra, trong các cuộc nói chuyện của giới trẻ, “dies das” viết liền nhau được dùng để thể hiện chung chung nhiều thứ không được định nghĩa rõ ràng, ví dụ: Was machst du? Dies das! (Bạn làm gì thế? Ừ thì cái này cái kia – người trả lời ám chỉ rằng câu trả lời cụ thể cho câu hỏi đó không thật sự quan trọng hoặc đơn giản là anh ta không muốn trả lời câu hỏi đó). Ich war gestern grillen, dies das (Hôm qua tôi đi nướng thịt “các thứ các thứ” – người trả lời ám chỉ là họ đi nướng thịt và làm rất nhiều những hoạt động khác liên quan đến nướng thịt, nhưng họ không muốn liệt kê hết ra). Tác giả: Kobe
Chắc hẳn không ít người trong chúng ta, nhất là những bạn đã ở Đức, đã không ít lần nghe thấy hoặc nhìn thấy những phản hồi như thế này từ người Đức: Wo bist du? – Ich bin arbeiten. Was machst du? – Ich bin gerade essen. Bản thân mình cũng đã có lần “chỉnh” bạn người Đức của mình vì nghĩ rằng đúng ra phải nói là: “Ich bin am Arbeiten”. Tuy vậy, khi nhìn thấy người thứ 2, thứ 3,… cũng nói như vậy, mình đã quyết định tìm hiểu xem, liệu đây có phải là một hiện tượng ngữ pháp mình chưa từng biết hay không. Và booom!! Đúng là như vậy! Hiện tượng ngữ pháp đó gọi là “Absentiv”. Absentiv là một hiện tượng ngữ pháp mà hành động được thể hiện thông qua việc sử dụng trợ động từ “sein” trực tiếp với một động từ nguyên thể khác. Bằng cách sử dụng Absentiv, người nói biểu đạt việc không có mặt của mình ở một địa điểm xác định trong văn cảnh cuộc nói chuyện. Động từ nguyên thể trong câu đóng vai trò là nguyên nhân giải thích cho sự vắng mặt đó. Do vậy, sự vắng mặt có thể được làm rõ bằng một bổ ngữ chỉ nơi chốn, nhưng không nhất thiết phải có (xem ví dụ phía dưới): Ich bin im Büro arbeiten Ich bin arbeiten Absentiv có thể xuất hiện ở ngôi thứ 3. Trong trường hợp này, thường thì chúng ta có khá nhiều cách hiểu về một câu nói. Trong ví dụ phía dưới, Nils có thể đang trên đường tới sân bóng đá, cũng có thể đang chơi bóng đá hoặc cũng có thể đang trên đường từ sân bóng đá trở về nhà (vào thời điểm cuộc hội thoại diễn ra): Wo ist der Nils? Der ist Fußball spielen. Tuy vậy, Absentiv hay gặp nhất là ở ngôi thứ 1, đặc biệt trong các cuộc nói chuyện thoải mái hàng ngày, giữa những người bạn, những người thân quen. Trong ví dụ phía dưới, chúng ta có thể nhận ra một cuộc nói chuyện điện thoại quen thuộc giữa 2 vợ chồng trong một gia đình: Wo bist du? Warum bist du nicht zu Hause? Ich bin gerade einkaufen. Trong nhiều trường hợp, người nói cũng sử dụng Absentiv để thể hiện một ý định trong tương lai gần: Und wie sieht es bei dir morgen aus? Na ja, ich bin dann mal wieder arbeiten! Chúng ta có thể so sánh Absentiv với thời Hiện tại tiếp diễn trong tiếng Anh (thời mà tiếng Đức không hề có), khi việc khẳng định sự vắng mặt của người nói vì bận làm một việc gì đó cũng có thể được coi là họ đang làm việc đó ngay lúc này. Tuy vậy, khác với Hiện tại tiếp diễn, không phải động từ nào cũng có thể được dùng cho Absentiv. Theo một số nghiên cứu về ngôn ngữ học, những động từ sau đây là những động từ thường được dùng nhất cho Absentiv với tỉ lệ tương ứng là: einkaufen (33,1%), essen (27,6%), arbeiten (8,6%), trinken (4,9%), spazieren (4,3%), tanzen (4,3%), spielen (3,7%), joggen/laufen (1,8%), kacken (1,2%), schwimmen (1,2%), (Mails) beackern, (Freunde) besuchen, duschen, (Platten) kaufen, kegeln, (Wäsche) machen, (Beeren) pflücken, pissen, putzen, (Hirsch) schließen, shoppen, surfen, telefonieren, zelten (mỗi từ 0,7%). Tác giả: Kobe Minh họa: Bích Diệu
*Bài viết mang quan điểm cá nhân của tác giả* “Đối với mình, một người viết bài tốt không phải là một người viết được nhiều nhất những thứ mà người khác không biết, mà là một người sử dụng hiệu quả nhất những thứ mà hầu như ai cũng biết” Không chỉ riêng đối với tiếng Đức, việc soạn thảo một văn bản bất kì (ngoại trừ tin nhắn dùng cho việc nói chuyện với bạn bè, người thân,…) luôn là một thử thách cho hầu như tất cả mọi người, dù là bằng tiếng mẹ đẻ hay bằng một ngoại ngữ khác. Ở bài viết này, chúng ta sẽ cùng thảo luận xem, làm thế nào để có thể viết tiếng Đức tốt hơn. Về cơ bản, một bài viết tốt là một bài viết để cho người khác có thể ĐỌC ĐƯỢC. Điều này nghe qua có vẻ hết sức hiển nhiên, thậm chí hơi buồn cười. Tuy vậy, dù đã rất cố gắng, rất nhiều người viết tiếng Đức vẫn chưa thể thoát khỏi suy nghĩ “nâng tầm” bài viết thông qua từ vựng khó/hiếm hay những cách diễn đạt dài dòng và phức tạp. Sau đây, mình xin phép chỉ ra 6 điểm mình cho là quan trọng nhất khi viết một văn bản bất kì bằng tiếng Đức. 1. Dễ hiểu Điều đầu tiên và cũng là quan trọng nhất đối với mình chính là những thứ bạn viết ra cần phải dễ hiểu. Cái khó ở đây là: các bạn cần phải viết vừa đủ ngắn và đơn giản để khiến người đọc dễ dàng hiểu được điều bạn truyền tải, nhưng cũng phải vừa đủ dài để bài viết của bạn không bị đơn điệu quá mức. Sẽ rất khó để có thể đưa ra một số lượng từ vựng chung cho mọi trình độ, do mỗi trình độ sẽ luôn có những tiêu chuẩn khác nhau để đánh giá. Tuy nhiên, ở mức độ sử dụng tiếng Đức như là ngoại ngữ (Deutsch als Fremdsprache), mình khuyên các bạn nên viết câu với độ dài trong khoảng từ 15-25 từ. Các bạn nên tránh sử dụng những từ đệm trong văn nói (mal, nun, einfach, doch,…). Ngoài ra, hãy cố gắng xây dựng nội dung chính trước tiên bằng ngôn ngữ cụ thể và trực diện nhất, đừng quá tham lam thêm vào quá nhiều thành phần bổ trợ trong một câu. Tiếng Đức bản thân nó đã khiến cho việc đọc hiểu trở nên khó khăn hơn các thứ tiếng khác (Nebensatz, trennbare Verben,…). Vì vậy, hãy cố gắng đừng gây thêm khó khăn cho người đọc nữa nhé các bạn! 2. Dễ đọc Điều tiếp theo và cũng quan trọng không kém, đó là bài viết cần phải dễ đọc. Và để làm được điều này, bài viết trước tiên phải không được mắc những lỗi cơ bản như: lỗi ngữ pháp, lỗi viết sai chính tả, lỗi sắp xếp trật tự các thành phần trong câu hay đơn giản là vi phạm quy tắc sử dụng dấu phẩy. Ngoài ra, việc lạm dụng danh từ hay các cụm Nomen-Verb-Verbindungen quá mức cũng là một tác nhân gây khó khăn cho việc đọc hiểu. Tùy vào đối tượng đọc bài viết của bạn cũng như mục đích của bài viết mà các bạn cũng nên chọn từ vựng cho phù hợp. Một ví dụ hết sức cụ thể ở bài thi tiếng Đức trình độ B2 của Goethe Institut: Rất nhiều bạn khi thi viết luôn cố gắng sử dụng những từ ngữ chuyên ngành cực khó và hiếm gặp. Việc sử dụng những từ này tuy không sai về mặt ngôn ngữ, nhưng lại sai ở việc hướng tới đối tượng người đọc, dù giám khảo có giỏi tiếng Đức mức nào hay thậm chí là người Đức. Hãy thử tưởng tượng nếu bạn không học kĩ thuật, cũng không thích kĩ thuật, mà phải đọc những cụm từ tiếng Việt kiểu như “tế bào quang điện” hay là “điện thế đẳng áp” thì bạn có hiểu gì không? Ngoài những điểm đã nêu ở trên, một bài viết dễ đọc còn là một bài viết sử dụng phong cách viết năng động, tươi mới. Đừng chỉ phân tích suông và dùng toàn các cấu trúc mang tính bị động để viết bài. Hãy đưa thêm vào nhiều hơn những câu mang tính chủ động, những nhận định, những câu hỏi mở, câu hỏi tu từ,… để làm bài viết sống động và sát với thực tế hơn. Hơn thế, việc kết hợp phong cách viết pha trộn giữa phân tích và nhận định cá nhân sẽ làm cho quan điểm của bài viết trở nên khách quan, và do đó, thuyết phục hơn. 3. Công thức AIDA AIDA là một từ ghép từ 4 từ tiếng Anh (Attention – Interest – Desire – Action), có nghĩa là: Thu hút – Thích thú – Khao khát – Hành động. Công thức AIDA được sử dụng rộng rãi trong tiếp thị và quảng cáo để mô tả các bước hoặc giai đoạn xảy ra từ thời điểm người tiêu dùng nhận thức được sản phẩm hoặc thương hiệu, trước khi họ thử sản phẩm hoặc đưa ra quyết định mua hàng. Thế nó có tác dụng gì trong một bài viết? Một yếu tố mà người viết thường bỏ qua đó là yếu tố cảm xúc của người đọc. Đừng chỉ quan tâm đến ngôn ngữ hay nội dung đơn thuần. Hãy khiến cho người đọc cảm thấy tò mò và thú vị bởi một đoạn mở bài đặc sắc, hãy khiến người đọc phải bật lên tiếng “Aha…” khi đọc bài của bạn và hãy là chính bạn, chứ đừng chỉ đi bắt chước người khác! Đối với mình, việc các bạn đưa vào bài viết những ý tưởng độc đáo hay những chi tiết tưởng tượng mới lạ cũng có giá trị không kém gì việc các bạn viết bài dựa trên lý thuyết lập luận cổ điển (chẳng hạn như việc sử dụng phép so sánh, ẩn dụ hay đưa các ví dụ dẫn chứng…). Nói đến đây, mình muốn đưa thêm một ví dụ nữa về quá trình đọc bài viết của các bạn ôn thi các kì thi B1 và B2, mục đích của hầu hết người học tiếng Đức tại Việt Nam. Có phải các bạn cũng đang như vậy hay không? Có phải các bạn cũng đang viết một đoạn mở bài “trăm lần như một” chép ra từ một quyển sách hay bắt chước từ một người cụ thể nào đó không? Nếu có thì đây chính là lúc để các bạn thay đổi rồi đấy! 4. Sợi chỉ đỏ Ở Đức, người ta có một khái niệm gọi là “der rote Faden” (sợi chỉ đỏ). Sợi chỉ đỏ được hiểu là một thứ dùng để dẫn đường xuyên suốt, có ảnh hưởng đến tất cả các giai đoạn trong một quá trình nào đó (giống với khái niệm “Mặt trời chân lý chói qua tim” trong thơ Tố Hữu xD). Khái niệm này cũng được người Đức sử dụng trong việc đánh giá bài viết, đặc biệt là những bài viết dài và mang tính hàn lâm cao. Càng viết dài và phức tạp, chúng ta càng cần có một cấu trúc bài viết cụ thể và khoa học để giúp cho người đọc không cảm thấy mất phương hướng sau khi đọc một loạt các nội dung liên tiếp. Để làm được điều này, hãy luôn luôn viết ra một “bản tóm tắt” ngắn tất cả các ý lớn mà bạn muốn viết, đồng thời phân tích các ý này ở dạng “từ khóa”. Công việc này tuy đơn giản, nhưng giúp chúng ta không sa đà vào những chi tiết không cần thiết. Hơn thế nữa, việc này còn giúp chúng ta biết được lỗ hổng trong lập luận hay trong kiến thức của mình nằm ở đâu để khắc phục, trước khi bắt tay vào viết từng câu cụ thể. 5. Những thứ quan trọng nhất luôn nằm phía trước! Theo các bạn, nhiệm vụ của một người viết bài là gì? Mình tin rằng, rất nhiều những kiến thức, thông tin mà các bạn mang lại cho người đọc cũng có thể được tìm thấy đâu đó ở nơi khác, trong một bối cảnh khác, với độ dài và phức tạp khác. Vậy tại sao chúng ta vẫn viết? Bởi vì nhiệm vụ của người viết là chọn lọc thông tin và đưa đến cho người đọc những thông tin phù hợp với nhu cầu của họ. Do đó, hãy luôn luôn đưa những thứ quan trọng nhất trong một bài viết lên phía trước. Điều này giúp người đọc nhanh chóng nắm được mục đích viết bài của bạn và có thể lựa chọn một góc nhìn hợp lý cho những luận điểm, phân tích của bạn ở các đoạn tiếp theo. 6. Những thứ hay nhất luôn nằm cuối cùng! Đương nhiên là bài viết nào cũng cần có một cái kết. Theo như mình quan sát, hầu hết các bạn chọn cách kết bài khá ngắn gọn bằng một câu tóm tắt hoặc chỉ đơn giản là tổng hợp lại các ý chính đã được nhắc đến trong bài. Điều này tuy không sai, nhưng như đã nói, nó quá đơn điệu và trở nên nhàm chán trong mắt người đọc, đặc biệt là các giám khảo chấm thi. Tương tự như mục 3, các bạn có thể đưa vào những ý tưởng mới mẻ để khơi gợi trí tưởng tượng từ người đọc. Cá nhân mình thì rất thích kết bài bằng cách tận dụng yếu tố “sợi chỉ đỏ”. Có nghĩa là mình sẽ đưa ra ở phần mở bài một yếu tố tạo liên kết và lặp lại/triển khai yếu tố đó ở phần kết bài. Một ví dụ đối với bài thi trình độ B2 của Goethe Institut, phần thi viết Forumsbeitrag: Mở bài: Thường các chủ đề của Forumsbeitrag đều là các vấn đề xã hội. Do đó, chúng ta có thể dùng cách đặt ra câu hỏi mở, kiểu như: “Câu hỏi đặt ra là, liệu sử dụng túi nylon có thật sự hợp lý hay không?” Kết bài: Sau khi phân tích và tổng hợp ý chính, chúng ta có thể nhắc lại hoặc trả lời câu hỏi ở phần mở bài. Ví dụ như: “Câu hỏi ở phần mở đầu như vậy đã có đáp án. Rõ ràng chúng ta không nên tiếp tục sử dụng túi nylon…” Nói tóm lại, cả 6 ý mình nêu ở trên đều dẫn tới cùng một hành động khi viết bài: Hãy luôn luôn đặt mình vào vị trí người đọc! Chỉ khi đó, các bạn mới có thể thật sự thoát khỏi những lo sợ rằng “Bài viết của tôi chưa tốt do tôi còn kém, do chưa đủ phức tạp, tôi còn biết ít từ,…”. Đối với mình, một người viết bài tốt không phải là một người viết được nhiều nhất những thứ mà người khác không biết, mà là một người sử dụng hiệu quả nhất những thứ mà hầu như ai cũng biết. Chúc các bạn thành công với các bài viết của mình! Tác giả: Kobe Minh họa: Diệp Vũ
Như các bạn đã biết, B2 Goethe hiện tại đã trở thành một điều kiện gần như bắt buộc cho tất cả các bạn học viên muốn sang Đức, dù là để học đại học hay học nghề. Trong khi 3 kĩ năng nghe, đọc và viết đều có thể bằng cách này hay cách khác tự rèn luyện được, kĩ năng nói có vẻ đang trở thành một trở ngại lớn cho không ít bạn. Trong bài viết lần này, mình muốn chia sẻ cho các bạn đang còn gặp khó khăn với kĩ năng nói một vài lời khuyên từ cá nhân mình trong quá trình học và dạy tiếng Đức. Điều làm mình chán nản đầu tiên khi tiếp xúc các bạn học viên yếu kĩ năng nói đó là khả năng phát âm tương đối hạn chế so với trình độ B2. Đây sẽ là một điểm trừ cực lớn không chỉ cho kì thi, mà hơn tất cả, cho chính quá trình hòa nhập và thích nghi của các bạn ở Đức. Thật sự, việc nội dung đa dạng hay dùng từ phong phú sẽ không còn nhiều giá trị khi người nghe không nghe ra các bạn nói từ gì. Với đặc trưng bài thi, sẽ không ai dừng các bạn lại để sửa hay yêu cầu các bạn nói lại, mà những từ các bạn phát âm sai sẽ coi như được bỏ qua. Đối với những bạn có vốn từ tốt và biết cách diễn đạt, điều này thực sự rất đáng tiếc, giống như một người có rất rất nhiều tiền VND ở Đức vậy, giàu thì tuy có giàu thật, nhưng không thể tiêu được. Phát âm đúng chính là nơi đổi tiền cho các bạn. Vì vậy, nếu bạn vẫn còn đang phát âm sai, mình khuyên chân thành các bạn nên quay lại học lại phát âm cơ bản đến khi nào thành thục mới ôn thi B2! Trong số vô số lỗi phát âm mà các bạn mất phải, 3 lỗi sau đây được mình xếp vào nhóm “cực kì nghiêm trọng” và hi vọng các bạn sửa trước tiên: phát âm chữ “J”, phát âm chữ “z” và phân biệt “sch” với “z,ß”. Điều tiếp theo khiến mình không hài lòng, đó là rất nhiều bạn bị ám ảnh bởi khái niệm “từ vựng trình độ B2”. Như đã nói rất nhiều lần trước đây, trong các bài viết hay trong các videos, đối với mình không có từ vựng nào là từ vựng thuộc trình độ nào, mà chỉ có nội dung nói dễ hiểu, khoáng đạt, cách thể hiện thu hút người nghe và khả năng phản xạ trước những tình huống bất ngờ tốt. Nếu làm được 3 điều trên, dù có sử dụng từ vựng trình độ nào (dĩ nhiên trình độ nào thì quan trọng nhất vẫn phải dùng cho đúng), mình tin các bạn vẫn thừa sức đỗ kì thi, thậm chí với điểm cao. Dưới đây, mình sẽ trình bày cụ thể hơn lời khuyên để đạt được 3 điều mình nói phía trên: 1. Nội dung dễ hiểu Xin dừng ngay việc viết cả câu ra giấy rồi vào phòng thi đọc như học thuộc lòng! Các bạn hãy làm quen với việc xây dựng dàn ý theo dạng sơ đồ tư duy và viết các ý mà các bạn muốn trình bày theo dạng Stichpunkte. Sau đó, hãy cố gắng tập cách chuyển thể những ý đó thành một câu hoàn chỉnh. Ví dụ như sau: Thema: gesund leben; Alternative 1: Sport treiben Vorteil: fit werden -> mehr trinken, mehr Kalorien verbrennen. Sportarten: nicht unbedingt Fußball, Basketball -> Laufen, Joggen, Yoga -> häufig! „Wenn man Sport treibt, kann man fit werden, indem man mehr trinkt und mehr Kalorien verbrannt werden. Man muss nicht unbedingt bestimmte Sportarten spielen, wie z.B. Fußball oder Basketball. Laufen, Joggen oder Yoga sollten definitiv ausreichen, wenn man sie genug häufig treibt“. Như các bạn đã thấy, mình không hề dùng từ vựng „trình độ cao“, cũng như xây dựng câu đơn giản và dễ nói nhất có thể! 2. Cách thể hiện thu hút Điều quan trọng nhất với mình trong giao tiếp không phải là dọa người khác bằng những thứ trên trời hay phải nói cho thật là chuẩn không sai một dấu phẩy, mà là giữ người nghe lắng nghe bạn nói đến cuối cùng. Để làm được điều này, ngoài phong thái tự tin, không sợ sai, có một thứ mà đáng ra các bạn nên được dạy từ rất sớm, đó chính là Satzmelodie. Vì giới hạn bài viết, mình không thể trình bày quá cụ thể về cách cải thiện nó. Tuy vậy, mình vẫn có vài lời khuyên cho các bạn để thu hút người nghe trong bài thi nói: Thoải mái và chấp nhận lỗi sai nếu các bạn có nói sai, đừng dừng lại sửa lỗi nếu các bạn nói sai. Điều này vô tình làm ngắt mạch nghe và dễ làm người nghe rơi rớt thông tin. Quan tâm đến ngôn ngữ cơ thể của người nghe chứ đừng cố nói bất chấp những thứ các bạn đã chuẩn bị. Đừng „À“ và „Ờ“ quá nhiều khi nói! Nhiều bạn biết rất nhiều từ hay nhưng thật sự khi thuyết trình mình cảm nhận là các bạn nói 5 phút thì hết 2 phút là ậm ờ. Cách khắc phục thật ra rất đơn giản, hãy thay ậm ờ bằng khoảng lặng. Đâu có ai bắt các bạn phải nói nhanh và liên tục! Thậm chí, những khoảng lặng còn đóng luôn vai trò khơi gợi sự tò mò từ người nghe! 3. Phản xạ trước tình huống bất ngờ Đây có lẽ là điều gần như không hề có bạn nào muốn đối mặt, tuy vậy lại là một yếu tố mình đánh giá rất rất cao, vì các bạn đang thi nói, chứ không thi đọc. Các bạn cũng nên hiểu rằng, nơi các bạn cần tồn tại là nước Đức, chứ không phải là phòng thi. Nếu các bạn có đủ thời gian để ngồi viết ra thành câu và học thuộc những câu đấy từ 40, 50 cái đề bài, chẳng thà các bạn tập phản xạ trước những tình huống mà các bạn không ngờ tới bằng tiếng Đức mình thấy còn tốt hơn. Nếu có Partner luyện nói, đừng ngại ngần thử thách nhau bằng những tình huống như vậy nhé. Nhớ kĩ, cải thiện tốc độ phản ứng trước khi nghĩ đến việc cải thiện độ hay của từ vựng đấy nhé! Và lời khuyên cuối cùng của mình: Nếu các bạn thi đỗ kì thi, dù là kì thi nào, chưa chắc các bạn đã giỏi tiếng Đức. Nhưng nếu giỏi tiếng Đức, mình khẳng định các bạn sẽ đỗ mọi kì thi! Chúc các bạn thành công! Tác giả: Kobe Minh họa: Phương Thảo
Một trong những vấn đề lớn nhất đối với các bạn học tiếng Đức nói chung chính là kĩ năng nói, đặc biệt khi bạn còn đang ở Việt Nam. Nếu các bạn theo dõi trang của tôi thường xuyên hơn sau này, các bạn sẽ nhận ra tôi là người cực kì dị ứng với phong cách học thuộc lòng mọi thứ của các bạn Việt Nam, học thuộc mẫu câu, học thuộc ngữ pháp, học thuộc cách viết, v.v. Tuy nhiên, trong bài viết này, để không làm loãng mục tiêu của nó, tôi tạm không đề cập đến cái hại của việc học thuộc mọi thứ hòng lấy điểm cao, mà sẽ để dành một dịp khác. Cái mà tôi muốn nói đến sẽ nằm ở phần tiếp theo đây. Kể một câu chuyện vui cho các bạn: Tôi đã từng dạy một nhóm học sinh ôn thi trình độ B1 và như nhiều bạn khác, kĩ năng nói của các em là tương đối yếu, dù tất cả các kĩ năng khác đều ở mức từ ổn đến khá, vốn từ cũng không phải quá hạn hẹp. Các em có thắc mắc rất nhiều rằng tại sao các em cố mãi mà vẫn không thể nói tốt lên được. Ngay lúc đó, tôi đã làm một thí nghiệm như thế này: Tôi dịch toàn bộ đề bài một đề thi nói mẫu ra tiếng Việt, và yêu cầu các em làm đúng những gì đề bài yêu cầu, bằng tiếng Việt. Các bạn có thể tưởng tượng ra tình hình chứ? Ở bài thi lên kế hoạch, hai em nói chuyện với nhau bằng tiếng Việt hết sức gượng gạo và không thoải mái, mặc dù ngoài giờ học hai em nói chuyện khác hẳn như vậy. Vậy vấn đề ở đây, có thực sự nằm ở tiếng Đức? Theo tôi, không phải cái khó của tiếng Đức, mà chính tính chất của bài thi, hay nói rộng hơn là việc coi tiếng Đức như một „môn học“ giống như các em học ở trường, khiến cho các em đánh mất sự tự nhiên khi giao tiếp đời thường, thay vào đó là căng thẳng tìm cách để gây ấn tượng với giám khảo và đỗ bài thi. Tôi không phải là một người nói tiếng Đức quá giỏi hay phát âm quá chuẩn, nhưng điều tôi nhấn mạnh với các em học sinh của tôi là: Dù nói tiếng Việt hay tiếng Đức, tôi luôn nói với cùng một tốc độ, cùng một sắc thái, cùng một tông giọng và đương nhiên là cùng một cách diễn đạt. Xét cho cùng, muốn nói tốt hơn, thì bạn phải là chính bản thân bạn đã, chứ đừng biến mình thành người nói mấy câu được đóng khung và in ở trong sách. Đây là một vấn đề tương đối phức tạp và đa chiều, nên trong phạm vi bài viết này tôi không thể truyền tải hết. Tuy vậy, với kinh nghiệm của mình, tôi vẫn muốn tặng các bạn một lời khuyên nhỏ cho việc rèn luyện kĩ năng nói. Thay vì tìm kiếm xem nói thế nào cho đỗ bài thi, các bạn hãy để ý xem khi giao tiếp, các bạn hay nói những câu gì, nói như thế nào. Sau đó, hãy thử tìm hiểu xem, người Đức khi muốn nói vậy thì nói thế nào. Trong thời đại công nghệ như bây giờ, tôi nghĩ là không khó để có thể tìm ra câu trả lời cho một vấn đề, nếu các bạn thực sự muốn tìm hiểu nó. Sau khi đã là chính mình, tôi tin các bạn sẽ cải thiện kĩ năng nói một cách nhanh chóng, bởi vì các bạn đã quên đi tính chất của việc thi cử rồi! P/S: Kết quả của việc dạy theo phương pháp đó là cả 2 em học sinh của tôi đều thi đỗ B1 điểm cao ở cả 3 kĩ năng, trừ kĩ năng nói là điểm chỉ vừa đủ đỗ. Nhưng tôi tin là các em sẽ không trách tôi vì đã không giúp các em lấy 80, 90 điểm, mà có lẽ là sẽ cảm ơn tôi nhiều hơn vì đã để các em được là chính mình. Tác giả: Kobe Minh họa: Bích Diệu
(Tiếng Đức phía dưới) Một hồ sơ ứng tuyển công việc luôn phải tuân theo một số nguyên tắc nhất định, đặc biệt là ở Đức. Có một số điều kiện rõ ràng trong việc làm hồ sơ như tuân thủ cấu trúc „thời gian ngược“ khi viết sơ yếu lý lịch hay tính chính xác và đầy đủ của các giấy tờ và thông tin cá nhân. Tuy nhiên, tùy thuộc vào từng công ty hoặc ý thích của người ứng tuyển, chúng ta có những cách khác nhau để nộp hồ sơ. Câu hỏi đặt ra là: liệu bạn có đang tìm việc đúng cách? Những cách ứng tuyển dưới đây đã được kiểm chứng trong nhiều năm qua tại Đức: 1. Ứng tuyển online Ngày nay, gần như tất cả mọi thứ đều có thể được thực hiện qua Internet, không chỉ với thanh thiếu niên, mà ngay cả trong cuộc sống nghề nghiệp. Dữ liệu, thông tin và những tin nhắn phải được gửi đi nhanh nhất có thể. Thời gian để đưa ra quyết định là có hạn, đặc biệt là ở các công ty, tập đoàn đa quốc gia, nơi mà đối tác tiếp theo của chúng ta đang ở phía bán cầu đối diện. Những cuộc thảo luận trực tiếp dần rơi vào quên lãng. Hòm thư E-Mail thay thế cho các cuộc họp và cho việc liên hệ trực tiếp, thứ được rất nhiều doanh nghiệp nhỏ coi trọng. Những người tìm việc hiện nay cũng đang cảm nhận được sức ảnh hưởng của sự thay đổi này. Nếu bạn muốn ứng tuyển vào một công ty hàng đầu, bạn thường sẽ phải điền thông tin vào một mẫu đơn liên hệ trên Internet. Hồ sơ ứng tuyển sẽ được gửi trực tiếp mà không cần tiếp xúc cá nhân với nhà tuyển dụng. Được chuyển đổi thích hợp thành định dạng dữ liệu mong muốn, được gửi trên „xa lộ thông tin“ và nhanh chóng được xem bởi bất kì nhà tuyển dụng nào. Tuy nhiên, về nội dung cũng như cấu trúc của một hồ sơ ứng tuyển thì không có bất cứ thay đổi gì. Trong trường hợp này, bìa hồ sơ ứng tuyển đương nhiên không còn cần thiết nữa và được thay thế bằng việc tập hợp các tài liệu cần thiết trên máy tính và chuyển đổi nó sang định dạng PDF. Quá trình này đảm bảo rằng bố cục của bộ hồ sơ ứng tuyển thông qua việc sử dụng những ứng dụng soạn văn bản khác không bị mất tính đồng nhất và tạo ấn tượng không tốt với người nhận. Chữ ký của người ứng tuyển cũng cần phải được đặt hợp lý và dễ nhận ra ở phía dưới các giấy tờ cần thiết. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng các dữ liệu đính kèm không thể vượt quá giới hạn cho phép (khoảng 20 MB), vì đây là mức tối đa đối với nhiều dịch vụ liên lạc trực tuyến. Nhiều công ty thậm chí hạn chế dung lượng dữ liệu đối với các hồ sơ ứng tuyển hơn nữa, ở mức 5 MB hoặc 3,5 MB. Bạn có thể dễ dàng tự mình tìm thấy dung lượng dự liệu cho phép thông qua người nhận hồ sơ. Cuối cùng, các tệp tin đính kèm của hồ sơ ứng tuyển cần được đặt tên chính xác và sắp xếp hợp lý theo trình tự thời gian. Nếu thiếu bước này, nhà tuyển dụng sẽ dễ có ấn tượng ban đầu không tốt về ứng viên thông qua cách sắp xếp thiếu khoa học và dễ gây nhầm lẫn của các thông tin. Tuy vậy, lý do tại sao trong nhiều trường hợp một bộ hồ sơ ứng tuyển với bìa hồ sơ vẫn được yêu cầu tại buổi phỏng vấn và tại sao việc ứng tuyển online không còn hợp lý nữa, sẽ được đề cập trong các phần tiếp theo của bài viết. 2. Ứng tuyển truyền thống (thông qua giấy tờ) Hồ sơ ứng tuyển bằng văn bản dạng giấy tờ ngày càng trở nên lỗi thời. Ngày nay, nhiều nhà tuyển dụng không còn thời gian để lướt qua những lá đơn xin việc được chuẩn bị công phu nữa. Do đó, hầu hết các công ty đã và đang chấp nhận hình thức ứng tuyển online, thường có thể được thực hiện trực tiếp thông qua website của công ty. Tuy vậy, khi nào thì một hồ sơ ứng tuyển truyền thống vẫn còn cần thiết? Một điều rõ ràng là hình thức ứng tuyển này vẫn chưa tuyệt chủng và thật khó để tưởng tượng đến viễn cảnh mà nó hoàn toàn biến mất, ngay cả trong thời đại Internet ngày nay. Các doanh nghiệp nhỏ và các doanh nghiệp gia đình vẫn rất quan tâm đến giá trị cá nhân và do đó họ thường dành nhiều thời gian để đọc kĩ càng các hồ sơ ứng tuyển. Sự quan tâm đến tính cách cá nhân của ứng viên là rất lớn, vì họ cần phải hoàn toàn phù hợp với công ty cũng như vị trí mà họ ứng tuyển. Ngoài nội dung cơ bản của một hồ sơ ứng tuyển, có một vài lời khuyên và khía cạnh mà tất cả những người tìm việc nên xem xét cẩn trọng để tránh những sai lầm không đáng có khi tạo ra ấn tượng đầu tiên với nhà tuyển dụng. Tính hoàn chỉnh của một bộ hồ sơ ứng tuyển phải luôn luôn được đảm bảo. Nó thường bao gồm một thư xin việc, một bìa hồ sơ, một sơ yếu lý lịch và các loại chứng chỉ khác nhau. Ngoài ra, một bao bì phù hợp cho hồ sơ của bạn không hoàn toàn không có ý nghĩa. Ví dụ như một số loại bìa hồ sơ khi mở ra sẽ che mất ảnh của bạn và do đó trở nên không phù hợp. Vấn đề này sẽ được giải quyết nếu bạn sử dụng cặp đựng hồ sơ trong suốt. Việc tuân thủ định dạng phù hợp không chỉ quan trọng đối với hồ sơ ứng tuyển online. Ngay cả đối với một hồ sơ ứng tuyển truyền thống thì kết cấu cũng luôn cần rõ ràng và chính xác. Mỗi thành phần đều có chức năng riêng của nó. Một ví dụ điển hình khác là ảnh hồ sơ nên được đặt ngay chính giữa bìa hồ sơ hoặc ở góc trên bên phải của sơ yếu lý lịch. Một bản in hồ sơ ứng tuyển chuyên nghiệp mang lại một cái nhìn chất lượng cao hơn. Ngoài ra, hãy chú ý đến chất lượng giấy in mà bạn sử dụng, thường cần phải đạt được mức từ 90 đến 120 g/m². Nếu có cơ hội thì việc tự mình nộp hồ sơ là một phương án rất được hoan nghênh để tạo ra ấn tượng ban đầu tích cực. Điều này không chỉ cho thấy sự chủ động của ứng viên mà còn cho thấy mức độ cam kết rất lớn đối với vị trí và doanh nghiệp của nhà tuyển dụng. Ngoài ra, mọi ứng viên nên chuẩn bị sẵn một bộ hồ sơ truyền thống cho mỗi cuộc phỏng vấn việc làm, ngay cả khi hồ sơ ứng tuyển online đã được gửi đi trước đó. Điều này được đánh giá là một động thái tốt và nhà tuyển dụng sẽ rất vui nếu có thể có thêm cơ hội xem hồ sơ ứng tuyển của ứng viên kĩ càng hơn trong hoặc sau buổi phỏng vấn. Với một bộ hồ sơ truyền thống thì những điều nhỏ nhặt nhất cũng mang lại những giá trị riêng. 3. Ứng tuyển qua điện thoại Ứng tuyển qua điện thoại chủ yếu dành cho đối tượng học sinh, sinh viên. Một số nhà tuyển dụng bỏ qua việc xem xét các lá thư ứng tuyển và trực tiếp đặt câu hỏi cho ứng viên về kinh nghiệm thực tế và những kế hoạch liên quan đến mục tiêu sự nghiệp của họ thông qua một cuộc điện thoại. Bằng cách này, ứng viên sẽ ngay lập tức biết được liệu anh ta có phù hợp với công việc và được mời đến phỏng vấn hay là không lọt vào mắt xanh của nhà tuyển dụng. Tuy nhiên trong thực tế, hình thức tuyển dụng này không thật sự phổ biến và thường chỉ được sử dụng bởi các doanh nghiệp trẻ, cho các công việc bán thời gian hoặc những nhà cung cấp việc làm thêm Một phong thái tự tin và thấu hiểu khi nói chuyện điện thoại không chỉ là một lời khuyên trong trường hợp này, nó chính là điều tiện tiên quyết. Trước khi bắt đầu một cuộc phỏng vấn qua điện thoại với nhà tuyển dụng, ứng viên nên đảm bảo rằng họ nhận thức rõ ràng những quan điểm của bản thân và không bị lung lay trước những câu hỏi hoặc đánh giá từ nhà tuyển dụng. 4. Tự ứng tuyển Tự ứng tuyển là hình thức thiên về một cách triển khai khác đi của việc ứng tuyển thay vì một hình thức ứng tuyển mới. Nó hình thành nếu công việc mơ ước của ứng viên không xuất hiện trên các mẩu tin thông báo tuyển dụng nhưng họ muốn tự mình nắm lấy cơ hội để có được công việc đó. Hồ sơ ứng tuyển tuy sẽ được điều chỉnh hướng đến một vị trí cụ thể mà không có định hướng, nhưng vẫn phù hợp với lĩnh vực hoạt động của doanh nghiệp. Ví dụ như một ứng viên muốn ứng tuyển vào vị trí nhân viên bán hàng mà không thông qua một thông báo tuyển dụng do công ty đăng tải. Xét đến thực tế là không có yêu cầu cụ thể nào cho công việc từ nhà tuyển dụng được công khai, ứng viên sẽ có rất nhiều vấn đề cần giải đáp. Tuy nhiên, thông qua các thông báo tuyển dụng từ các công ty khác và yêu cầu mà họ đặt ra đối với nhân viên bán hàng, thông qua việc quan sát doanh nghiệp mà anh ta muốn ứng tuyển đang hoạt động trong điều kiện như thế nào, ứng viên có thể kết hợp chúng với những tiêu chuẩn cơ bản của một nhân viên bán hàng và điều chỉnh các chi tiết cụ thể trong hồ sơ ứng tuyển của anh ta cho phù hợp với doanh nghiệp. Tuy vậy, đây là một sai lầm. Việc tạo ra một bộ hồ sơ dùng cho mục đích tự ứng tuyển đòi hỏi người ứng tuyển mang vào đó nhiều sáng kiến cá nhân và phải được xây chắc bằng một lá thư xin việc thuyết phục và thể hiện mối liên hệ mật thiết giữa ứng viên và doanh nghiệp. Do đó, việc đưa vào những quan điểm cá nhân đến doanh nghiệp là một điều bắt buộc với hình thức tự ứng tuyển. Và bởi vì doanh nghiệp không nhất thiết cần nhân viên mới ngay lập tức, hồ sơ ứng tuyển cần phải được đặc biệt chuẩn bị riêng cho vị trí đó và vì vậy, không thể dùng như một hồ sơ chung để ứng tuyển vào nhiều công ty khác nhau. 5. Ứng tuyển sáng tạo Một hồ sơ ứng tuyển sáng tạo sẽ khắc họa rõ nét sự khéo léo của ứng viên. Ứng viên có thể gửi hồ sơ ứng tuyển sáng tạo dưới dạng văn bản hoặc online, điều này không quan trọng. Hiệu quả của hình thức này phụ thuộc rất lớn vào hiệu ứng bất ngờ và ấn tượng đầu tiên mà nó mang lại cho nhà tuyển dụng (các ví dụ cụ thể như „ứng tuyển hộp bánh Pizza“ hay „ứng tuyển Amazon“). „Ứng tuyển hộp bánh Pizza“ là một ví dụ đặc biệt về cách trình bày sáng tạo của một hồ sơ ứng tuyển dạng văn bản. Toàn bộ hồ sơ ứng tuyển được cho vào một hộp đựng bánh Pizza và được gửi đến trưởng bộ phận nhân sự của công ty thông qua dịch vụ chuyển phát. „Ứng tuyển Amazon“, trái lại, là một ví dụ điển hình về cách trình bày bất thường của một hồ sơ ứng tuyển online. Một ứng ứng viên đã từng khiến bộ phận nhân sự kinh ngạc khi thiết kế hồ sơ ứng tuyển của mình trông giống như một trang giới thiệu sản phẩm của gã khổng lồ thương mại điện tử Mỹ Amazon. Đương nhiên cũng có giới hạn cho sự sáng tạo của ứng viên. Ứng tuyển sáng tạo luôn tiềm ẩn một nguy cơ thường trực rằng những ý tưởng sáng tạo không được đón nhận một cách tích cực. Do đó, hãy luôn thận trọng với việc mang những ý tưởng đột phá lên trên hồ sơ ứng tuyển của bạn! 6. Ứng tuyển ngắn gọn Những hồ sơ ứng tuyển ngắn gọn được coi là những tấm danh thiếp trong các hình thức ứng tuyển. Chúng chỉ bao gồm một lá thư xin việc ngắn gọn và một bản sơ yếu lý lịch có ảnh của ứng viên. Ta có thể nói rằng, chúng khá tương đồng với việc tự ứng tuyển và không những thế, khá thường xuyên được sử dụng với mục đích này. Có thể coi hình thức này là một cách giới thiệu bản thân trước khi thực sự ứng tuyển và chúng được gửi đến các giám đốc nhân sự với mong muốn khơi gợi sự chú ý ban đầu. Thường thì chúng ta luôn viết trong những hồ sơ này rằng, các giấy tờ liên quan sẽ được gửi bổ sung theo yêu cầu của nhà tuyển dụng. Các hồ sơ ứng tuyển ngắn gọn thường được gửi qua E-Mail và dần dần đã khẳng định được chỗ đứng của mình trong các hình thức ứng tuyển. Nhiều công ty đã tích hợp chúng vào nền tảng liên kết Internet của họ và thiết lập các mẫu đơn liên hệ để các bước tiếp theo của việc ứng tuyển trong tương lai được hiện thực hóa. Chuyển dịch: Kobe Minh hoạ: Diệu Bích ——————————————————————————————————————————————————– Bài viết gốc với tiêu đề “Bewerbungsarten – Vielfältige Möglichkeiten” được đăng trên https://www.die-bewerbungsschreiber.de/bewerbungsarten. Dưới đây là nội dung bài viết gốc để các bạn tham khảo văn phong và từ vựng. Eine Bewerbung unterliegt, insbesondere in Deutschland, immer gewissen Richtlinien. Es gibt klare Vorgaben wie die Einhaltung einer antichronologischen Struktur im Lebenslauf oder die Vollständigkeit sämtlicher Unterlagen und personenbezogenen Daten. Dennoch gibt es verschiedene Bewerbungsarten, welche vom jeweiligen Unternehmen oder auch von den Vorlieben des Bewerbers abhängen können. Sind Sie auf der Suche nach dem richtigen Weg? Folgende Bewerbungsarten haben sich über die Jahre bewährt. 1. Die Online-Bewerbung Heutzutage läuft fast alles über das Internet. Nicht nur bei Teenagern, auch im Berufsleben. Daten, Informationen und Nachrichten müssen schnellstmöglich übermittelt werden. Die Zeit für Entscheidungen ist knapp bemessen, insbesondere in global agierenden Unternehmen. Dort befindet sich der nächste Ansprechpartner schon mal am anderen Ende der Welt. Persönliche Absprachen geraten dabei ins Hintertreffen. Die Mailbox ersetzt das Meeting und den direkten Kontakt, der von vielen kleinen Betrieben so geschätzt wird. Diesen Wandel bekommen aktuell auch Jobsuchende zu spüren. Wer sich bei einem führenden Unternehmen bewerben will, endet in den meisten Fällen auf einem Kontaktformular im Internet. Die Bewerbung wird direkt versendet, ohne im persönlichen Kontakt zum Arbeitgeber gestanden zu haben. Ordnungsgemäß in das gewünschte Dateiformat umgewandelt, auf der Datenautobahn verschickt und schnell für jeden Personaler einzusehen. Am Inhalt und der Gliederung der Bewerbung ändert sich jedoch nichts. Die physische Bewerbungsmappe fällt in diesem Fall natürlich weg und wird durch die Zusammenstellung der Bewerbungsunterlagen auf dem Computer und anschließende die Umwandlung der Bewerbung ins PDF-Format ersetzt. Diese Prozedur schließt aus, dass das Layout der Bewerbungsunterlagen durch die Verwendung eines unterschiedlichen Schreibprogrammes verschoben und chaotisch auf den Empfänger wirken. Die Signatur des Bewerbers sollte außerdem leserlich unter die jeweiligen Schriftstücke gesetzt werden. Es sollte jedoch darauf geachtet werden, dass der Anhang das Datenvolumen von 20 Megabyte (MB) nicht überschreitet, da dies das Maximum vieler Online-Nachrichtendienste ist. Viele Unternehmen schränken das Datenvolumen für Bewerbungen noch weiter auf 5 MB bzw. 3,5 MB ein. Die jeweils zulässige Größe der Bewerbungsunterlagen können Sie beim Empfänger in Erfahrung bringen. Die Dateien der Bewerbungsunterlagen sollten abschließend korrekt benannt und der Anhang angeordnet chronologisch sein. Andernfalls könnte sich beim Personaler, aufgrund des Durcheinanders und der somit notwendigen Entwirrung der Dateien, ein schlechter erster Eindruck über den Bewerber einstellen. Weshalb jedoch in vielen Fällen spätestens beim Vorstellungsgespräch eine handfeste Bewerbungsmappe gefordert ist und warum eine Online-Bewerbung diese nicht automatisch ersetzt, behandelt der folgende Abschnitt. 2. Die schriftliche Bewerbung (Papierform) Vor allem kleine Unternehmen und Familienbetriebe legen oft größeren Wert auf die persönliche Note und nehmen sich daher häufig die Zeit, Bewerbungen genau zu prüfen. Das Interesse am Charakter des Bewerbers ist groß, da er hundertprozentig in den Betrieb, sowie zum ausgeschriebenen Job passen soll. Neben dem natürlich elementaren Inhalt der Bewerbungsmappe gibt es ein paar grundlegende Tipps und Aspekte, die jeder Jobsuchende beachten sollte und deren Missachtung jedem Personaler direkt als Erstes ins Auge springt. Die Vollständigkeit der Bewerbungsmappe sollte stets gewährleistet sein. Sie besteht in der Regel aus einem Anschreiben, einem Deckblatt, einem Lebenslauf und verschiedenen Arten von Zeugnisse. Außerdem ist die passende Verpackung der Bewerbung nicht ganz unbedeutend. Manche Mappen verdecken bei ihrer Öffnung zum Beispiel das Bewerbungsfoto und sind somit eher ungeeignet. Mit einem Hefter, der über einen Klarsichtdeckel verfügt, entfällt dieses Problem. Viele Bewerbungsarten können einen Bewerber zum Vorstellungsgespräch bringen. Es ist jedoch zu beachten, dass sich manche Unternehmen auf bestimmte Formen der Bewerbung einstellen bzw. diese voraussetzen. Generell sollte ein Bewerber es einem Unternehmen so leicht wie möglich machen, die Bewerbung entgegen zu nehmen. Wer in seiner Karriere nicht stolpern will, sollte also wachsam bleiben. Die Einhaltung einer angebrachten Formatierung ist nicht nur bei einer Online-Bewerbung wichtig. Auch der Aufbau einer schriftlichen Bewerbung sollte stets übersichtlich und korrekt aufgeführt werden. Jeder Baustein hat seinen Platz. Ein gutes Beispiel ist erneut das Bewerbungsfoto, welches mittig auf das Deckblatt oder auch oben rechts auf den Lebenslauf gehört. Ein professioneller Druck der Bewerbung verschafft ihr einen hochwertigeren Look. Dabei ist auf das Papiergewicht zu achten, welches zwischen 90 und 120 g/m² (Gramm pro Quadratmeter) liegen sollte. Das persönliche Einreichen der Bewerbung ist, sofern das Unternehmen dies zulässt, eine willkommene Möglichkeit, einen guten Eindruck zu hinterlassen. Dies deutet nicht nur auf die vorhandene Eigeninitiative des Bewerbers hin, sondern zeugt von einem großen Engagement für die Stelle und den Betrieb des Arbeitgebers. Außerdem sollte jeder Aspirant stets eine Bewerbungsmappe bei jedem anstehenden Bewerbungsgespräch mit sich führen, selbst wenn eine Online-Bewerbung vorausgegangen ist. Dies gehört zum guten Ton und der Personaler wird dankbar sein, im Verlauf oder nach Ende des Gesprächs einen weiteren Blick auf die Bewerbungsunterlagen werfen zu können. Bei einer schriftlichen Bewerbung zählen eben auch die kleinen Dinge. 3. Die telefonische Bewerbung Die Bewerbung per Telefon ist größtenteils Studenten und Schülern vorbehalten. Manche Arbeitgeber überspringen die Einsicht in die Bewerbungsschreiben und stellen dem Bewerber ihre Fragen über seine bisherige Karriere und die Pläne zur angestrebten beruflichen Laufbahn direkt am Telefon. Der Bewerber erfährt somit ohne Umwege, ob er für die Stelle geeignet ist und zu einem Bewerbungsgespräch gebeten wird oder nicht in das Bild des Arbeitgebers passt. Diese Methode wird jedoch eher selten genutzt und meistens von jungen Unternehmen, bei Teilzeitjobs oder Anbietern von Nebentätigkeiten angeboten. Ein selbstbewusster und sympathischer Auftritt am Telefon ist in diesem Fall nicht nur ein guter Tipp, sondern eine Voraussetzung. Jobsuchende sollten sich vor anstehenden Telefonaten mit potenziell neuen Arbeitgebern vergewissern, dass sie sich ihres Standpunktes bewusst sind und sich während des Gespräches nicht von Fragen oder Aussagen des Arbeitgebers verunsichern lassen. Nervosität ist normal und sollte nicht zu stark überspielt werden. Schließlich zeigt sie, dass einem der Job wichtig ist und nicht nur gezwungenermaßen angestrebt wird. Allerdings laufen zu coole Typen bei erfahrenen Personalern schnell auf. 4. Die Initiativbewerbung Bei einer Initiativbewerbung handelt es sich mehr um eine andere Form der Ausführung als um eine eigene Art und Weise der Bewerbung. Sie wird erstellt, falls der Traumjob eines Bewerbers nicht in Form einer Stellenausschreibung vorliegt, aber der Aspirant die Gelegenheit ergreifen will, um sich initiativ für eine Anstellung zu bewerben. Die Bewerbung wird dabei zwar ohne Orientierung auf eine genaue Position angepasst, aber trotzdem auf einen Tätigkeitsbereich zugeschnitten. Ein Beispiel dafür wäre ein Bewerber, welcher sich für eine nicht ausgeschriebene Position als kaufmännischer Mitarbeiter bewerben will. Angesichts der Tatsache, dass keine Anforderungen des Unternehmens bekannt sind, tun sich für den Aspiranten viele Fragen auf. Da ihm jedoch durch existierende Stellenanzeigen bekannt ist, welche Anforderungen andere Betriebe an kaufmännische Mitarbeiter stellen und er der Website entnehmen kann, in welchem betrieblichen Umfeld das Unternehmen tätig ist, kann der Bewerber diese Informationen mit den Grundvoraussetzungen an kaufmännische Mitarbeiter in Verbindung setzen und seine Bewerbung somit spezifisch auf das Unternehmen anpassen.Viele Jobsuchende begehen den Fehler und verwechseln die Initiativbewerbung häufig mit einer allgemein gültigen Bewerbung, welche an beliebig viele Unternehmen versendet werden kann.Dies ist jedoch ein Trugschluss. Die Gestaltung einer Initiativbewerbung zeugt von einer großen Eigeninitiative und muss durch ein aussagekräftiges Bewerbungsschreiben, welches eine enge Verbindung vom Bewerber zum Unternehmen nach außen trägt, untermauert werden. Somit gehört ein individueller Bezug zum Unternehmen bei jeder Initiativbewerbung zum Pflichtprogramm. Da neue Arbeitskräfte in diesem Fall nicht zwingend gesucht werden, muss die Bewerbung sehr spezifisch geschrieben werden und wird daher nicht für mehrere Unternehmen ausgelegt. 5. Die kreative Bewerbung Eine kreative Bewerbung zeichnet sich besonders durch den Einfallsreichtum des Bewerbers aus. Die Grundlagen für eine Kreativbewerbung können dabei sowohl eine schriftliche Bewerbung als auch eine Online-Bewerbung sein. Die Effektivität hängt vom Überraschungseffekt und vom ersten Eindruck ab, den sie vermittelt. Beispiele für Kreativbewerbungen: die „Pizzaschachtel-Bewerbung“ die „Amazon-Bewerbung“ Die Pizzaschachtel-Bewerbung ist ein besonderes Beispiel für die kreative Präsentation einer schriftlichen Bewerbung. Die gesamte Bewerbung wurde dabei in eine Pizzaschachtel gelegt und dem Personaler quasi per Lieferdienst zugesandt. Die Amazon-Bewerbung ist hingegen ein gutes Exemplar einer ausgefallenen Darstellung einer Online-Bewerbung. Ein Bewerber überraschte die Personalabteilung, indem er seine Online-Bewerbung wie eine Produktseite des amerikanischen E-Commerce Versandhauses Amazon gestaltete. Der Kreativität eines Bewerbers sind hier Grenzen gesetzt. Eine Kreativbewerbung birgt jedoch das permanente Risiko, dass der kreative Ansatz nicht positiv angenommen wird und sollte daher stets mit Bedacht verwendet werden. 6. Die Kurzbewerbung Kurzbewerbung sind die Visitenkarten unter den Bewerbungsarten. Sie bestehen lediglich aus einem knapp gehaltenen Anschreiben und einem tabellarischen Lebenslauf inklusive Bewerbungsfoto. Man könnte sagen, dass sie nahe mit einer Initiativbewerbung verwandt sind und darüber hinaus oft als solche benutzt werden. Sie gelten gewissermaßen als Teaser für die eigentliche Bewerbung und werden an Personalleiter versendet, um erstes Interesse zu wecken. Als Zusatz wird oft hinzugefügt, dass die weiteren Unterlagen auf Nachfrage eingereicht werden. Kurzbewerbungen werden häufig per E-Mail verschickt und haben sich als anerkannte Bewerbungsart etabliert. Viele Firmen binden sie bereits mit in ihre Internetpräsenz ein und richten Kontaktformulare darauf aus, den nächsten Schritt in Richtung Zukunft der Bewerbungen zu wagen.
Chào các bạn, hôm nay tôi đã quay trở lại để nói về một trong những chủ đề mà hầu hết người học tiếng Đức đều quan tâm, đó chính là nói tiếng Đức. Có một sự thật là, tiếng Đức các bạn nghe ở lớp học hay các kì thi từ những đoạn hội thoại cho sẵn từ trong băng, thực chất nó khác khá nhiều so với những gì các bạn nghe thường ngày ở ngoài xã hội. Trên thực tế, người Đức khi nói chuyện bình thường mắc khá nhiều lỗi sai về ngữ pháp, trật tự câu, sai giống của danh từ và rất rất nhiều lỗi sai khác. Điều này theo tôi là khá bình thường, bởi vì nếu các bạn để ý kĩ, không có bất cứ địa phương nào ở Việt Nam là phát âm được hoàn hảo tiếng Việt cả, chứ chưa nói đến có đúng ngữ pháp hay không. Bản thân tôi sinh ra ở Hà Nội và có một số lỗi sai mà tất cả mọi người đều chấp nhận, ví dụ như phát âm 3 chữ „r“, „d“, „gi“ hoàn toàn giống hệt nhau, thậm chí bạn sẽ bị nhìn từ đầu xuống chân nếu bạn phát âm chữ „r“ đúng chuẩn. Do vậy, bài viết hôm nay hướng tới việc giới thiệu cho các bạn những điểm khác nhau giữa ngôn ngữ được người Đức sử dụng trong đời sống hàng ngày, và ngôn ngữ mà các bạn dùng để viết hay là nghe được từ những đoạn hội thoại thu băng. 1. Rút gọn động từ Nếu bạn nào đã sang Đức được một thời gian chắc không còn lại gì với việc người Đức thường ít khi nói „ich habe“ mà thay vào đó là „ich hab“, không phải „wir haben“ mà „wir ham“. Đó chỉ là một trong số những ví dụ của việc rút gọn động từ trong văn nói, mà điều này người Đức làm khá là tùy hứng, tùy thuộc vào độ dài cũng như là cảm giác khi từ đó được đọc lên. Một số ví dụ khác có thể kể đến như là „sagen“ (ich sag, wir sag’n), „sehen“ (ich seh, wir seh’n) hay là „wären“ (ich wär heute vielleicht auch dabei). 2. Rút gọn thành phần câu Một ví dụ đặc trưng mà các bạn học A1 đã được học ngay từ những ngày đầu tiên: „Wie geht es dir?“ = „Wie geht’s?“. Ở đây chủ ngữ giả „es“ được viết gọn lại như các bạn đã thấy, còn tân ngữ thì thậm chí bị bỏ qua. Ngoài ra thì theo kinh nghiệm của mình, tôi thấy người Đức trong văn nói rất hay bỏ hẳn đi chủ ngữ giả „es“. Ví dụ như khi được hỏi „Was denkst du?“ thì người Đức sẽ trả lời „Mir ist egal!“, hay thậm chí „Mir egal!“. Theo nguyên lý mà tôi đã nêu là trong câu cần tối thiểu 2 thành phần chủ ngữ và động từ để hoàn chỉnh nội dung thì câu trả lời thứ 1 ở trên thiếu đi chủ ngữ, còn câu thứ 2 thiếu cả chủ ngữ lẫn động từ. Rõ ràng câu trả lời đầy đủ phải là „Es ist mir egal!“. Nhưng thế mới là văn nói. Vì nội dung bài viết không cho phép nên tôi sẽ nói đến các ví dụ khác vào một lần khác khi có cơ hội. 3. Rút gọn Artikel Đây là một tình huống thực tế mà tôi hầu như được nghe hàng ngày ở các cửa hàng. Ví dụ trong hiệu bánh: „Guten Tag! Ich hätte gern ‘ne Brötchen und ‘nen Kaffee“. Ở đây 2 unbestimmte Artikel là „ein“ và „einen“ được rút gọn lại như các bạn thấy. Đây là một trường hợp được dùng khá phổ biến trong văn nói, chắc tại nó nhanh hơn. Bản thân tôi khi không kịp nhớ ra giống của danh từ thì hay có thói quen biến tất cả thành ‘ne cho nhanh xD. 4. Đảo lộn vị trí các từ trong câu Nếu đúng theo ngữ pháp, loại câu đơn duy nhất có động từ đứng ở đầu câu là câu hỏi (dĩ nhiên chúng ta đang bỏ qua mệnh lệnh thức – Imperativ). Thế nhưng, đừng ngạc nhiên nếu bạn nghe thấy một đoạn hội thoại như sau: „Machst du das?“ – „Ja, mache ich“. Đây là một trường hợp đặc biệt của việc rút gọn thành phần câu, câu đầy đủ sẽ là „Ja, das mache ich“. Hay như nếu các bạn hỏi tôi „Kann man in Deutschland so reden?“ thì câu trả lời sẽ là „Kann man machen“ = „Das kann man so machen“ 5. Không giữ quy chuẩn ngữ pháp Nếu các bạn nghĩ người Đức thật là siêu khi có thể nói 1 hơi dài 1 đống thông tin xong tít cuối câu mới cho động từ (thành phần quan trọng nhất của câu) vào, thì các bạn nhầm rồi. Tôi không nói là tất cả, nhưng số lượng người Đức nói „dass + Hauptsatz“ hay „weil + Hauptsatz“ không hề ít đâu nhé (ở một bài viết khác chúng ta sẽ làm rõ hơn về vấn đề này). Thật ra, đây cũng là điều rất dễ hiểu, bởi vì đầu óc chúng ta sẽ luôn luôn suy nghĩ theo kiểu „Chủ ngữ + Vị ngữ“. Đấy là cách đơn giản nhất để nói 1 câu, nên việc dùng Nebensatz trong văn nói với người Đức thật ra cũng khó khăn không khác gì chúng ta, có chăng là họ đã được rèn luyện từ bé nên họ quen rồi thôi. Đây là một trong những điều khiến người nước ngoài chúng ta nói tiếng Đức chậm lại. Chúng ta quá quan tâm đúng-sai ngay ở khâu bắt đầu mà quên mất rằng, trong một cuộc hội thoại, phản ứng của bạn đủ nhanh nhạy mới là yếu tố tiên quyết giữ một người tiếp tục muốn nói chuyện với bạn. Rõ ràng là không ai muốn nói chuyện với một người nói được một chút nội dung nhưng cứ à với ờ đúng không? Và khi bạn giữ được người ta tiếp tục câu chuyện, dần dần bạn sẽ xây dựng được sự tự tin. Tuy nhiên, nếu bạn nghĩ rằng chỉ cần tự tin là đủ thì tôi khuyên bạn nên suy nghĩ lại. Khi sự tự tin đã có, hãy cố gắng tập nói „dass + Nebensatz“ hay „weil + Nebensatz“. Đừng vì người Đức chấp nhận bạn nói rất nhiều cái sai nhưng họ vẫn hiểu mà ngừng hoàn thiện bản thân. Về cơ bản, như tôi đã nói, ngôn ngữ nói chuyện thường ngày nó khác hoàn toàn với trong văn bản hay trong những cuộc nói chuyện nghiêm túc (formell). Vì vậy, việc nói chuẩn và dùng những từ ngữ phù hợp với bối cảnh là rất quan trọng, đặc biệt với các bạn sinh viên. Rõ ràng, bạn không muốn đến gặp giáo sư và nói „Ey na, was geht ab?“ đúng không? Tác giả: Kobe Minh hoạ: Diệu Bích
Sau khi đã xem rất rất nhiều bài viết được gửi về page, tôi rút ra một kết luận như sau: Phần đông các bạn học tiếng Đức hiện nay chưa hiểu lắm về cách viết của người Đức. Ở bài viết này, tôi không muốn đề cập đến các vấn đề ngữ pháp, chọn từ hay là những vấn đề quá cao siêu như là „Trình độ tầm B,C thì phải viết kiểu này!“. Thay vào đó, tôi muốn đề cập đến những sai lầm mà các bạn thường gặp phải khi hình thành một câu cũng như phương án tôi gợi ý để giúp các bạn tránh mắc phải những sai lầm đó. Bài viết dựa trên quan điểm cá nhân của tác giả và hướng đến đối tượng là những bạn học „Deutsch als Fremdsprache“ nên sẽ không thể đảm bảo tính khách quan và tổng quát. 1. Vấn đề với thành phần thứ hai của một động từ: Trong tiếng Đức, có rất nhiều trường hợp mà một hành động (Prädikat) được cấu thành bởi nhiều thành phần và một trong số đó sẽ bị tách ra và xuất hiện ở cuối câu. Ich fange heute mit dem Lernen an. Ich habe heute die Hausaufgaben gemacht. Ich wurde von dem Hauptbahnhof abgeholt. Rõ ràng, chúng ta cảm thấy khá dễ chịu khi đọc những câu trên. Thế còn một câu như thế này thì sao? Ich bin, nachdem ich meine Sachen gepackt und mein Auto getankt hatte, mit meinen Freunden, dem Onkel meiner Tante und dem Dackel von nebenan auf der Laderampe eines verrosteten Pickups gefahren. Tổng cộng là 28 từ cho đến khi người đọc biết cụ thể thành phần chính của câu là gì. Không ai muốn đọc hết cả một đống thông tin bổ trợ, quên quá nửa rồi, mới đọc đến hành động chính của câu, phải không? Giải pháp: Hãy cố gắng viết không quá 10 từ ở giữa 2 thành phần của Prädikat! Với các bạn trình độ cao hơn và buộc phải viết 1 câu dài hơn, hãy cố gắng nghĩ đến cảm nhận của người đọc và tìm cách khác để diễn đạt hoặc đơn giản là cắt ngắn ý dài của các bạn ra cho dễ nhìn nhé! 2. Vấn đề với độ dài và phức tạp của câu: Có hai kiểu người viết bài: Kiểu thứ nhất là những người viết với mong muốn người đọc hiểu được mình muốn thể hiện điều gì. Kiểu thứ hai là những người viết với mong muốn gây ấn tượng với người đọc bằng những từ/cụm từ khó và cách viết phức tạp. Với tâm lý học để thi rất phổ biến ở Việt Nam, rất nhiều bạn, theo tôi thấy, đang rơi vào kiểu thứ hai. Nếu bạn là một người đang cần học gấp để thi cho xong, tôi khuyên bạn nên dừng đọc ở đây! Đây là ví dụ được trích từ một bài viết tôi từng chữa: Als begeisterte Reisende bin ich persönlich den Fluggesellschaften dankbar dafür, dass sie sich in die Lage der Kunden hineinversetzt haben, daher bieten sie uns viele Billigfluglinien an, mit denen wir viele Chancen haben, die Welt zu entdecken. Cảm giác đầu tiên của tôi là quên béng đoạn đầu nói về cái gì khi đọc đến những chữ cuối cùng. Tôi đã chữa lại câu trên như thế này: Als eine begeisterte Reisende bin ich den Fluggesellschaften sehr dankbar dafür, dass sie stets an Kunden denken. Daher bieten sie uns viele Billigfluglinien an, mit denen wir mehr Chancen zur Weltentdeckung haben. Nếu để tôi tự viết câu này, thậm chí tôi còn viết khác hơn nữa: Den Kundenservice der Fluggesellschaften halte ich für ausgezeichnet. Für sie stehen Kundenwünsche stets im Vordergrund. Daher stehen die sogenannten „Billigfluglinien“ seit einer Weile zur Verfügung. Mit diesen Angeboten kann man die Weltentdeckung sicherlich besser realisieren. Giải pháp: Nếu bạn viết 1 câu mà bạn không thể đọc nó trong vòng một hơi thở thì chắc chắn là câu đó quá dài rồi. Thành thật mà nói, dù là đi thi thì giám khảo chấm thi cũng là con người và họ cũng có tâm trạng. Đừng để họ phải vắt óc suy nghĩ xem: „Cô/cậu này đang viết cái gì đây vậy nhỉ?“! Điều đó chỉ làm ảnh hưởng đến điểm số cuối cùng của các bạn mà thôi! Hơn nữa thì, theo kinh nghiệm của tôi, người Đức chuộng sự đơn giản và chính xác, hơn là dài dòng và văn hoa. Thế nên, lời khuyên của tôi là hãy suy nghĩ đơn giản thôi và hãy viết giống như khi bạn nói ấy! (ý tôi là độ dài thôi nhé) 3. Vấn đề với những thành phần bổ trợ: Tiếng Đức có những công cụ tuyệt vời giúp ích cho việc phá đám việc đọc hiểu của người đọc. Hãy lưu ý rằng, những thứ „đúng ngữ pháp“ thì chưa chắc đã hợp lý hoàn toàn đâu nhé! Những ví dụ mà các bạn đều biết đó là những từ như „neben“, „obwohl“ hay „nachdem“. Để hiểu rõ hơn ý của tôi, hãy cùng tham khảo ví dụ sau đây: Neben den vielen kleinen Tätigkeiten, die ab und wann mal für den Hausmeister während seiner Nachtschicht anfielen, obwohl nachts eigentlich nicht so viel los war, spielte er gerne Karten. Như các bạn có thể thấy, cái mà người viết muốn hướng tới phải đọc đến tít cuối câu mới thấy, và nó chỉ ngắn gọn là „Der Hausmeister spielte gerne Karten“!! Dưới đây là một ví dụ khác đơn giản hơn một chút: Nachdem Kobe sein Abitur gemacht hatte, zog er nach Deutschland Trông thì có vẻ không có vấn đề gì lắm nhưng tốt hơn nên viết là: Kobe machte sein Abitur und zog nach Deutschland Giải pháp: Ở Việt Nam, chúng ta đã quá quen với việc „rào đón“ kĩ lưỡng, trình bày hết thiệt hơn, rồi mới đi vào vấn đề chính. Ngược lại, người Đức thích đi thẳng vào vấn đề trước, rồi tất cả những thứ dùng để diễn giải, bổ trợ sẽ được trình bày sau. Thế nên, các bạn hãy tập cách diễn đạt „direkt auf den Punkt“ nhé! 4. Vấn đề với câu phụ (Nebensatz): Khi học tiếng Đức đến một trình độ nhất định, hẳn các bạn sẽ được nghe những lời khuyên kiểu như: „Tầm này rồi phải cố mà viết Nebensatz đi chứ ai lại viết Hauptsatz nữa!“. Đúng vậy, Nebensatz là một đặc sản thực sự của tiếng Đức! Làm thế nào người ta có thể nghĩ ra việc vứt động từ xuống cuối câu được cơ chứ? Thật sự, bản thân tôi cũng đã từng rất tự hào khi có thể nói được đúng Nebensatz mà không cần ngập ngừng suy nghĩ nhiều. Tuy nhiên, có thật là chỉ có sử dụng Nebensatz mới chứng minh được trình độ tiếng Đức của chúng ta hay không? Hãy cùng tham khảo ví dụ sau đây: Wissen ist nicht genug; wir müssen es anwenden. Der Wille ist nicht genug; wir müssen handeln. Vâng, đó là 4 Hauptsätze liên tiếp thưa các bạn. Rất rõ ràng, rất dễ đọc! Và đoạn trích trên được viết bởi đại văn hào Đức Johann Wolfgang von Goethe, cái người được lấy cảm hứng đặt tên cho chỗ các bạn học tiếng Đức đấy! Theo tôi, chúng ta chỉ dùng Nebensatz khi muốn đưa ra những thông tin bổ sung, chứ không phải là để đưa ra thông tin chính. Ví dụ như câu sau đây: Ich wünsche mir, dass ich dich bald wiedersehen kann. Theo tôi thì nên viết là: Ich wünsche mir, dich bald wiederzusehen. Giải pháp: Put some respect on the “Hauptsatz”!! Hãy kiểm tra lại sau khi viết xem, có chỗ nào có thể trình bày ngắn gọn và trực tiếp hơn được không? Như đã nói ở trên, nhiều khi đơn giản hóa mọi thứ lại giúp các bạn đến gần với văn phong tiếng Đức hơn đấy! Tác giả: Kobe Minh hoạ: Hà Phương + Bích Diệu
Rất nhiều bạn học tiếng Đức đều có chung một nỗi lo, đó chính là việc học từ mới. Bản thân tôi khi còn ở Việt Nam cũng nhận thấy học từ mới theo phương pháp truyền thống là chưa hiệu quả, kiểu như “Frauen: phụ nữ” (chép lại 10 lần). Không chỉ tiếng Đức, mà hầu như ngoại ngữ nào ở Việt Nam chúng ta cũng học từ mới kiểu như vậy. Tuy nhiên, sau khi sang Đức một thời gian, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về vấn đề mở rộng vốn từ và đã đúc kết được một phương pháp tôi cho là hợp lý cho riêng mình. Phương pháp đó gọi là „Neue Wörter durch Kontexte und Wortfamilie“. Để cho dễ hiểu, tôi sẽ lấy ví dụ với việc học một từ khá hay gặp, đó là từ „bekommen“. Việc tôi làm khi gặp từ „bekommen“ được chia ra làm 2 hướng như sau: – Hướng 1: Tìm tất cả các nét nghĩa của từ „bekommen“ bằng việc tìm ra những ngữ cảnh (Kontext) mà người ta sử dụng từ đó. Lưu ý: Luôn luôn học bằng ví dụ, không bao giờ chúng ta nên viết kiểu như này: bekommen: nhận được (receive). Bekommen (1): von jemandem etwas erhalten Bsp: Heute habe ich einen Brief von meiner Freundin bekommen. (Hôm nay tôi đã nhận được một bức thư từ bạn gái của tôi.) Bekommen (2): etwas kaufen können (gegen Geld erhalten) Bsp.: Das Buch ist ein Bestseller. Es war seit letzter Woche ausverkauft und ist nicht mehr zu bekommen. (Cuốn sách này bán rất chạy. Nó đã hết hàng từ tuần trước và không thể tìm mua được nữa.) Bekommen (3): als Umschreibung des Passivs Bsp.: Die Unterlagen habe ich heute zugeschickt bekommen. (Hôm nay tôi đã nhận những giấy tờ được gửi đến.) Ngoài ra còn những nét nghĩa khác của từ bekommen, tuy nhiên vì giới hạn bài viết nên tôi sẽ dừng lại ở ba nét nghĩa mà tôi cho là quan trọng nhất của động từ này. – Hướng 2: Tìm tất cả các từ được cấu trúc từ „bekommen“. Những từ đó có thể chia ra thành các nhóm sau đây: Nhóm thêm tiền tố cho „bekommen“ -> động từ Nhóm danh từ Nhóm tính từ (trạng từ) Cụ thể mời các bạn tham khảo hình dưới đây. Chúc các bạn học từ mới hiệu quả Tác giả: Kobe Minh hoạ: Diệp Vũ