Đức là một đất nước nổi tiếng với truyền thống làm món xúc xích. Theo báo Planetwissen thì Đức có tới hơn 1500 loại xúc xích khác nhau với 3 cách chế biến gồm: 1. Brühwürste – cách chế biến này gần như món giò của mình, nghĩa là dùng thịt và mỡ, xay nhỏ, nhồi vào ruột, có thể hun khói nóng trước (nhiệt độ từ 50-85°C, heißgeräuchert) rồi đem luộc, ví dụ có loại Wiener, Jagdwurst, Bierwurst, Lyoner, Leberkäse… 2. Kochwürste – nguyên liệu của loại xúc xích này hầu như được nấu chín trước, rồi mới đem nhồi vào ruột, lọ thủy tinh hoặc lon sắt, sau cùng lại đem nguyên cả “vỏ lẫn ruột” nấu chín hẳn lần nữa. Ngoài thịt thì trong Kochwurst đa phần còn có nội tạng như tiết, lưỡi, gan, ví dụ Leberwurst, Zungenwurst, Blutwurst, xúc xích kiểu thịt đông như Sülzwurst… 3. Rohwürste – đúng như cái tên thì đây là những loại xúc xích mà nhân của chúng còn sống, tương tự như món nem chua của Việt Nam. Các loại xúc xích này nhờ vào gia vị như đường và muối lên men rồi tự chín, sau khi “chín” có khi người ta còn đem treo lên để hun khói lạnh (kaltgeräuchert) – nghĩa là xúc xích hoặc giò được treo lên cao để từ từ ám khói của một số loại củi thơm từ trong lò bên dưới bốc lên ở nhiệt độ 15-25°C, cho đến lúc giò khô cứng, có thể để lâu, ví dụ Salami, Mettwurst, Teewurst, Landjäger, Schwarzwälder Schinken… * Ngoài ra còn có món xúc xích nướng mà ai đã được nếm một lần đều rất mê, tiếng Đức là Bratwürste. Đây thực chất là loại xúc xích Rohwürste và đa phần là Brühwürste chưa hun khói, gồm thịt xay nhuyễn trộn với các gia vị đặc trưng, khách mua về có thể đem rán/chiên hoặc nướng trên lò than, ăn kèm salad khoai tây (Kartoffelsalat) hoặc các loại salad khác…, ví dụ Thüringer/Nürnberger Rostbratwurst… ** Nhân bài viết kể về xúc xích Đức này, mình muốn chia sẻ với các bạn một trong những câu thành ngữ được dùng rất phổ biến tại Đức: Das ist mir wurst/wurscht!! Câu này có nghĩa tiếng Việt là “tôi không quan tâm/chẳng liên quan gì đến tôi cả/chẳng sao cả/có vấn đề gì đâu!!!” Có 2 cách giải thích cho thành ngữ này như sau: Một là vì cây xúc xích có 2 đầu giống nhau, cho nên bất cứ bạn muốn ăn từ đầu nào thì cũng tùy bạn thôi, chẳng ảnh hưởng đến ai cả, vẫn là ăn xúc xích thôi!!! Es ist eben “wurst”, egal wo man anfängt!! (Bắt đầu ở đâu thì vẫn là xúc xích thôi!) Cách giải thích thứ hai là thời xa xưa, các lò mổ đều chỉ dùng những phần thịt thừa hoặc không ngon để làm xúc xích. Chỉ là một món thịt trộn gia vị rồi nhồi thôi mà. Thế nên, nếu cứ được hỏi sẽ làm gì với phần thịt thừa thì các bác mổ lợn thường nói: In die Wurst damit!! (Tống hết vào xúc xích đi!!) Từ đó câu thành ngữ: “Mir ist es wurscht” cũng được dùng để nói khi ai đó không biết chính xác và cũng không quan tâm bản thân phải làm gì, xử sự ra sao, kiểu “mặc kệ đời”!! Một số câu đồng nghĩa: Das ist mir wurst/wurscht = Das ist mir sowas von egal! >>> Người ta còn nói: Das ist mir schnuppe / banane!! (Đều mang nghĩa: Tôi không quan tâm!!) Was du heute noch machst, ist mir schnuppe, ich gehe jetzt ins Kino. (Hôm nay ấy làm gì tớ cũng không quan tâm, tớ đi xem phim đây!) Er ist dem gegenüber völlig gleichgültig (Đối với chuyện đó anh ấy chẳng mảy may để ý) Mir ist wurst, ob du mir Orangensaft oder Apfelsaft servierst! (Đối với tôi thì bạn có cho tôi uống nước cam hay nước táo cũng được, không vấn đề!) Các thành ngữ, tục ngữ khác với từ “Wurst”: Es geht um die Wurst = Đã đến hồi quyết định / Đã đến hồi gay cấn. >>> Morgen geht es um die Wurst: Bei einer Niederlage kann er endgültig einpacken (Ngày mai sẽ bước vào hồi gay cấn: Bị thua thì anh ta có thể đóng gói ra về rồi) Alles hat ein Ende, nur die Wurst hat zwei = Tất cả đều có một kết thúc, chỉ cái xúc xích có hẳn hai! Verschwinde wie die Wurst im Spinde = Biến ngay khỏi đây! In der größten Not schmeckt die Wurst auch ohne Brot = Lúc đói kém nhất thì xúc xích không bánh mỳ cũng ngon. mit der Wurst nach der Speckseite werfen = thả con săn sắt bắt con cá rô tolle Wurst! = cách “khen mỉa mai” khi ta không quan tâm hay có hứng thú với ai hoặc cái gì >>> Schau, da vorne ist das blonde Mädchen aus deiner Klasse! / Na tolle Wurst!! Wurst wider Wurst = wie du mir, so ich dir Tác giả: Cẩm Chi
Chia sẻ cuộc sống ở Đức
Đức là đất nước nơi người dân địa phương thường xuyên tận hưởng những lễ hội đa dạng và việc tiêu thụ khá nhiều các loại đồ nướng đi đôi với việc hướng đến một lối sống lành mạnh. Hầu hết người Đức đều biết tiếng Anh, nhưng đồng thời họ cũng tự hào về việc người dân của hai đất nước láng giềng có thể nói tiếng Đức với các phương ngữ khác nhau. Chúng ta đã biết khá nhiều về quốc gia này, nhưng nước Đức không bao giờ ngừng làm ta bất ngờ khi luôn cung cấp những sự thật với về nó, cho phép chúng ta không ngừng khám phá. Chỗ ở Hầu hết các ngôi nhà ở Đức chắc chắn sẽ có giá đựng trứng cho bữa sáng, một tủ sách (một món đồ mà người sở hữu cảm thấy đặc biệt tự hào), một đôi dép đi trong nhà thoải mái và chăn riêng cho những cặp vợ chồng ngủ trên giường đôi. Khi thuê một căn hộ, bạn nên lưu ý rằng người Đức đi ngủ sớm và dậy cũng rất sớm. Phong cách sống này ảnh hưởng đến hành vi của họ trong căn hộ, vì thế bạn không nên gây ồn ào sau 10 giờ tối. Theo truyền thống, bạn thậm chí không thể hút bụi hoặc bật máy giặt. Và ngày chủ nhật còn được coi là ngày của sự yên tĩnh. Rất nhiều ngôi nhà được sưởi ấm bằng củi vì chúng có hiệu quả cao và thân thiện với môi trường. Một người nước ngoài từng chia sẻ trên một diễn đàn: “Tôi từng chơi game trực tuyến với một người Đức. Chúng tôi nói chuyện bằng tiếng Anh. Một ngày đẹp trời, anh ấy nói với tôi ‘Tôi cần đặt một ít củi vào bếp.’ Tôi đã nghĩ đây là một từ lóng trong trò chơi hay một thành ngữ nào đó, nhưng tôi, một người dân thành phố, đã rất bất ngờ khi nhận ra anh ta thật sự ném củi vào bếp.” Phương tiện công cộng Một số người nói rằng các phòng chờ của các ga tàu thành phố lớn, ví dụ như ở Frankfurt, có thể khá lạnh và điều này là một vấn đề lớn khi đi du lịch vào mùa đông. Chính vì thế, bạn nên chuẩn bị cẩn thận cho bản thân, như việc mặc quần áo ấm chẳng hạn. Không có cửa quay trên tàu điện ngầm, trên xe buýt hoặc trên các phương tiện giao thông công cộng khác. Đây là cách lòng tin vận hành trong xã hội Đức. Mặc dù khá hiếm nhưng trên thực tế, nhân viên soát vé có làm việc. Họ mặc trang phục thường ngày khi làm việc và một hành khách có thể được yêu cầu xuất trình vé bất cứ lúc nào. Mức phạt cho việc di chuyển không vé có thể lên tới 60 Euro – vì thế sẽ dễ dàng hơn rất nhiều khi mua vé hoặc thẻ du lịch và sử dụng phương tiện công cộng mà không phải lo lắng về vấn đề bị xử phạt. Nếu bạn đi qua một trạm dừng xe buýt và đã dành nhiều ngày đứng đợi một chuyến xe thì bạn nên biết rằng, rất có thể đó là một cú lừa. Sẽ không có xe buýt nào đến đó cả. Chúng được dùng cho một mục đích khác – đón bệnh nhân. Các điểm dừng này nằm trên hoặc gần khu vực các bệnh viện, phòng khám và viện dưỡng lão, nơi những người bị suy giảm nhận thức hoặc Alzheimer sinh sống. Họ thường xuyên rời nhà (hoặc trong tình huống này là họ rời bệnh viện) và khi nhìn thấy một điểm dừng xe buýt, họ kỳ vọng xe buýt sẽ đưa họ đi xa khỏi nơi này. Họ đứng đó, chờ đợi một chuyến xe không bao giờ đến. Những bệnh nhân này thường được tìm thấy bởi bác sĩ và trợ lý của các cơ sở y tế và được yêu cầu quay lại bằng cách thuyết phục. Các ngày nghỉ lễ Vào ngày chủ nhật lễ Phục sinh, người Đức sẽ thắp lên lửa mừng. Đây là một phong tục điển hình của nước Đức để chào đón mặt trời và mùa xuân. Việc này vẫn khá phổ biến ở các vùng quê. Hầu hết gỗ được dùng cho ngọn lửa đến từ các cây thông giáng sinh cũ được thu thập và để dành cho dịp này Các cuộc diễu hành, bóng và biểu diễn sân khấu là các hình thức giải trí phổ biến cho khách tham quan tại lễ hội hóa trang Cologne. Đây là một lễ hội hóa trang nổi tiếng ở vùng Rhine với hơn một triệu người tham gia mỗi năm. Hệ thống giáo dục “Trẻ con Đức nhập học cấp một với một túi quà đặc biệt thay vì những đóa hoa. Người thân của chúng để bánh kẹo, đồ chơi, đồ dùng học tập và thậm chí cả tiền trong đó cho các bạn học sinh lớp 1”, trang Deutsche Welle cho biết. Như một quy luật, trẻ em thường tự làm những chiếc túi dài gần 3 feet. Nhiều người tin rằng, ban đầu ý tưởng bọc kẹo theo cách này lúc đầu để ngăn trẻ ăn tất cả mọi thứ một lúc trên đường đến trường. Từ năm 2004, giáo dục bậc đại học ở Đức, trừ bang Baden-Württemberg, là hoàn toàn miễn phí kể cả cho người nước ngoài. Giải trí dưới nước Việc xây lâu đài cát trên nhiều bãi biển bị cấm ở nước Đức và có những giới hạn nghiêm ngặt cho kích thước lâu đài cát được xây. Quy định cho từng bãi biển sẽ được đặt ở lối vào. Nếu bạn muốn đi câu cá, bạn buộc phải trải qua khóa huấn luyện đặc biệt và sau đó sẽ được cung cấp giấy phép. Những khóa học này sẽ dạy bạn các quy định và nguyên tắc khi câu cá. Đồ ăn Nếu bạn yêu cầu nước uống trong nhà hàng hoặc quán cà phê, nhân viên phục vụ có thể chỉ mang cho bạn nước có ga. Người Đức yêu thích loại thức uống này và thường pha nó với nước chanh và nước trái cây. Nhân tiện, bạn có thể uống trực tiếp nước máy mà không cần lo lắng về chất lượng. Pizza, nấm, sữa, khoai tây, trứng và thậm chí cả thịt có thể được mua ngay từ máy bán hàng tự động trên phố. Trên thực tế, các sản phẩm nông nghiệp địa phương thường xuyên được mua bán theo cách này. Vì vậy nếu bạn không có thời gian để đi tới cửa hàng vào buổi tối, hãy tìm một máy bán hàng tự động gần nhà. Hương vị và tên món tráng miệng có thể hoàn toàn lạ lẫm với du khách nước ngoài. Ở Munich, bạn có thể tìm thấy những món như Schnitzel và kem thịt xông khói của vùng Nam Tirolean, và thành phố Frankfurt thì cung cấp kem dâu tây ăn cùng giấm Balsamic. Xã hội Đức Niềm tin và sự thành thật là 2 nền móng căn bản của xã hội Đức. Một người bản xứ chia sẻ từ góc nhìn của anh ấy: “Hôm nay là Chủ nhật, và tất cả các cửa hàng ở Đức tất nhiên đều đóng cửa. Tuy nhiên thì một vài sản phẩm có thể mua được từ chỗ những người nông dân. Có một cửa hàng thậm chí không có người bán mà bạn có thể tìm thấy ở Gegenbach. Bạn chỉ cần lấy sản phẩm bạn muốn và đặt tiền lên quầy. Nhân tiện, có một máy đổi tiền bên trong đó.” Vì ngày Chủ nhật thường là ngày yên tĩnh trong các ngôi nhà ở Đức, các gia đình có trẻ em thường dành thời gian này trên các con phố, họ đi dạo trong công viên, tham quan bảo tàng, đi xem phim và tham gia nhiều hoạt động tương tự như vậy. Người Đức thường được nhìn nhận là có phong thái điềm đạm, dè dặt và thậm chí lạnh lùng. Tuy nhiên, họ sẽ là những người đầu tiên quan tâm tới những người hoàn toàn xa lạ. Ví dụ, đối với người Đức, việc nhặt một món đồ bị mất và treo nó lên cành cây gần đó được coi là bắt buộc. Một người Đức lịch sự và chỉn chu sẽ không bao giờ bắt đầu ăn bữa trưa của mình cùng với người khác nếu món ăn của họ được mang ra trước. Họ chỉ bắt đầu ăn khi người phụ trách bữa ăn nói với họ “Guten Appetit!” Sở thích Người Đức yêu thích công việc làm vườn. Hầu hết mọi người đều có một mảnh đất nhỏ bên ngoài thành phố. Họ làm vườn ở bất cứ nơi nào thích hợp, thậm chí ở khu vực đô thị. Thần lùn canh vườn không chỉ là một yếu tố trang trí mà chúng đã trở thành một phần của văn hóa ở đây. Vào những năm 90, có một trò chơi khăm rất phổ biến – đánh cắp thần lùn từ bãi cỏ của người khác và sau đó gửi ảnh chúng cho chủ sở hữu trước khi quyết định trả lại. Hóa ra người Đức ở mọi lứa tuổi cũng đam mê bóng đá như người Ý hoặc người Tây Ban Nha. Sở thích tìm kiếm ưu đãi mua sắm và tiết kiệm tiền rất phổ biến ở Đức. Những người luôn luôn tìm cho mình những giao dịch tốt nhất được gọi là Schnäppchenjäger, hoặc “thợ săn sale.” Trang phục Trên một con phố ở Berlin, bạn sẽ rất khó tìm được một người mặc quần áo sáng màu. Người dân nơi đây ưa chuộng các màu tối, đặc biệt là màu đen. Dù với mức thu nhập nào đi nữa thì người Đức đều mua quần áo tại các cửa hàng đồ cũ. Chúng thông dụng, có lợi cho kinh tế và thân thiện với môi trường. Có thể đây chỉ là quan điểm cá nhân của tôi nhưng người Đức dường như yêu thích những chiếc khăn quàng cổ. Một công dân Đức bình thường sẽ có một bộ sưu tập gồm rất nhiều thể loại khăn, từ những chiếc khăn thời trang đến khăn giữ ấm. Còn bạn thì sao? Có gì đặc biệt và hay ho mà bạn biết về nước Đức và người dân ở đó không? Chuyển dịch: Hương Giang Minh họa: Huyền Kiu Bài viết gốc: 25 Fakten über Deutschland für Ausländer
1. Ăn sáng bằng bánh mì Người Đức vốn là một dân tộc thích ăn bánh mì. Có thể nói, nó đối với người dân ở đây giống như cơm của người Việt mình, ngày nào cũng có thể ăn nhiều bữa bánh mì mà không ngán, học sinh đi học mang thêm đồ ăn cũng là bánh mì cắt lát kẹp xúc xích hoặc phô-mai, nói chung từ người lao động đến người tri thức đều rất “nghiền”! Khác với người Việt, người Đức thường ăn các đồ nguội vào bữa sáng và bữa tối, ăn kèm với bánh mì. Bữa trưa hầu như là bữa chính nên họ ăn nóng. Nói về ẩm thực, người Đức có câu rằng: „Esse morgens wie ein Kaiser, mittags wie ein König und abends wie ein Bettelmann!“ – nghĩa là: “Hãy ăn sáng như một hoàng đế, ăn trưa như một vị vua và ăn tối như một kẻ ăn mày!” – để nói lên khẩu phần nên ăn của mỗi bữa. Như vậy, ăn sáng theo quan niệm của người Đức là bữa ăn quan trọng nhất. Nó giúp người ta nạp đủ năng lượng để khởi đầu một ngày mới đầy lạc quan và vui vẻ! Các nước Bắc Âu lạnh giá như Đức, Đan Mạch, Thụy Điển v.v… thường ăn sáng bằng những món “nặng bụng”, ví dụ bánh mì với phô-mai, xúc xích, trứng luộc, trứng đảo v.v… Vài gia đình tôi quen biết thậm chí còn dậy sớm vào cuối tuần để tự tay nhào bột làm bánh mỳ. Tất nhiên, người Đức cũng thích ăn ngọt vào bữa sáng, nhất là bánh mì mạch đen (Roggenmischbrot) ăn với mứt nhừ. Đặc biệt nhà nào có vườn thì hay tự làm mứt theo hoa quả từng mùa. Mỗi lần họ làm tới cả chục lọ, rồi đem tặng cho bạn bè, bà con làng xóm nữa. 2. Phơi quần áo đúng…công thức Trong cuộc sống hàng ngày, người Đức có những “công thức” rất riêng và rất đặc biệt, nhưng chúng giống như “nguyên tắc bất thành văn” mà dường như ai cũng tuân thủ theo. Một đặc điểm nổi bật mà tôi quan sát thấy và học được từ người Đức là “phong cách phơi quần áo” của họ: Họ chia các dây phơi ra thành nhiều phần, mỗi một đoạn dây lại phơi một kiểu quần áo như nhau, quần dài đi với quần dài, áo đi với áo, đồ lót phơi chung với nhau, cả khăn và tất cũng phơi gộp cùng chủng loại, thành từng đôi, chứ không phơi lung tung cái này lẫn lộn cái kia bao giờ. Quả thật, khi bạn phải mang phơi quần áo thì cũng hơi mất công, nhưng khi rút quần áo lại đỡ được rất nhiều công đoạn. Thêm vào đó, bạn sẽ rất dễ dàng tìm được đồ của mình, tất phơi theo từng đôi nên bạn sẽ nhanh chóng phát hiện chúng có bị thất lạc không v.v… 3. Lịch sự giống như…bộ quần áo để mặc! Một thói quen đơn giản của người Đức nhưng cũng khá khác lạ so với nhiều người Việt là dù bất cứ ai, từ trẻ con đến người lớn, cũng đều rất lịch sự. Những câu “cảm ơn”, “không dám” hay “xin lỗi” mà nhiều người Việt hay cho là “khách sáo”, thì lúc nào cũng thường trực trên môi người Đức, bất kể già trẻ lớn bé, và đúng là nếu không nói những câu đó thì bạn sẽ cảm giác như đang “trần truồng”, sẽ bị mọi người nhìn ngó và soi mói ngay! Trẻ em dù nhỏ đến mấy khi chào hỏi ông bà cũng bắt tay rất bình đẳng. Thậm chí lúc nói chuyện với trẻ, người ta thường hay ngồi xuống để làm sao mặt đối mặt. Từ bé, trẻ đã được học cách bày tỏ ý kiến của mình, dù đúng hay sai hay “khác người” thế nào, trẻ vẫn được mọi người tôn trọng. 4. Hòa mình cùng thiên nhiên! Người Đức có 3 đặc điểm mà có lẽ đi đâu bạn cũng thấy họ giống nhau: Thích ra ngoài hít thở không khí (Frische Luft schnappen) Hưởng thụ ánh nắng mặt trời (Die Sonne genießen) Thích tổ chức các chuyến dã ngoại bằng xe đạp (Radtouren machen)! Trong nhà người Đức trồng rất nhiều cây xanh. Nhà nào không có đất làm vườn thì thường thuê một khoảnh riêng, mùa hè cả nhà lại cùng nhau ra đó trồng cây, chăm sóc hoa và nướng thịt. 5. Trân trọng các nghề thủ công và cả những món quà tự tay bạn bè làm tặng! Các ngành nghề thủ công ở Đức đã có truyền thống rất lâu đời, càng nhiều tuổi và nổi tiếng thì các sản phẩm của họ càng đắt giá, từ thợ làm nhạc cụ, thợ kim hoàn, thợ đồng hồ đến thợ làm bánh mì, thợ mộc, thợ làm gốm sứ,… Nếu chơi thân với bạn người Đức, bạn sẽ được họ tự tay làm tặng những món quà nho nhỏ, có khi là tự ướp trà, tự móc những con thú treo chìa khóa be bé, có khi lại tự vẽ tranh, tự làm vòng đeo tay v.v… Không chỉ bạn thời học sinh mới làm thế đâu nhé, nếu bạn sống hòa đồng và vui vẻ với hàng xóm, bạn cũng sẽ rất nhanh nhận những món quà như vậy. Bạn có thể thấy không là gì, nhưng đối với họ, khi bỏ công sức và tâm huyết để làm ra chúng, nghĩa là họ thật sự rất yêu quý và trân trọng bạn, coi bạn như một “món quà có một không hai”, không thể tìm ở đâu khác. 6. Hưởng thụ mùa Giáng Sinh Đức! Có thể nói lễ Giáng Sinh ở Đức là kỳ nghỉ lễ quan trọng nhất trong năm, còn quan trọng hơn cả Năm Mới, giống như dịp Tết Nguyên Đán của Việt Nam mình vậy. Khá đặc trưng phải kể đến kì Advent (Adventszeit) là quãng thời gian trước Noel mà người người háo hức, nô nức chuẩn bị mọi thứ. Người ta bắt đầu làm bánh Plätzchen hoặc cầu kỳ hơn là Stollen, mua quà, lên kế hoạch cho những ngày nghỉ và tranh thủ đi thăm các chợ Noel với những phong tục, tập quán nổi tiếng trong vùng, rồi còn viết thiệp gửi đi chúc mừng nhau. Thời kỳ Advent vì thế mà chẳng khác nào một lễ hội đặc biệt. Advent hàng năm thường bắt đầu bằng ngày chủ nhật đầu tiên từ sau ngày 26.11., hay nói cách khác, đó là ngày chủ nhật đầu tiên trong số 4 ngày chủ nhật trước khi đến ngày 25.12. (1.Weihnachtstag) – năm nay, 1. Advent sẽ rơi vào ngày 29.11.. Trải qua rất nhiều năm, tùy theo tập tục các vùng mà lễ hội Advent cũng dần có những nghi lễ khác nhau, như những lễ diễu hành, những buổi trình diễn thánh ca, những đêm tưởng niệm cuối năm, trong đó có lễ hội Thánh Nikolaus dành cho trẻ em (6.12.) hay ngày Nữ Thánh Barbara cũng rất đặc biệt (4.12.) … Tất cả đều thể hiện thế giới tâm linh đa thần thánh của tổ tiên người Germani (Teutons). Biểu tượng quan trọng nhất của những phong tục, tập quán này chính là ánh sáng, được thể hiện qua ngọn lửa và ánh nến mà từ xa xưa, người Đức thời cổ đại đã thích thắp lên khắp nơi trong nhà vào những tháng mùa đông, nhằm đuổi đi tà ma, quỷ dữ khi bóng đêm và sự lạnh giá bao phủ khắp nơi. Như vậy, nến là thứ không thể thiếu trong kì lễ Advent và vào dịp Giáng Sinh. Vào ngày Chủ nhật 1. Advent, người ta bắt đầu thắp lên ngọn nến đầu tiên, và cứ thế mỗi ngày chủ nhật tiếp theo lại thắp thêm một ngọn nến, cho đến khi 4 ngọn nến cháy hết thì cũng là lúc người ta sẽ thắp sáng cây Noel. Theo truyền thống thì phải đến chiều ngày 24.12., Heiligabend, người ta mới bắt đầu trang trí cây thông bằng những hình thiên thần, những quả cầu thủy tinh đủ màu sắc, cũng như rất nhiều hình thù khác nhau nữa như hình sao, hình bông tuyết, hình bánh gừng (Lebkuchen), và quan trọng nhất là những ngọn nến hoặc chuỗi đèn thắp sáng được mắc xung quanh cây… Tác giả: Cẩm Chi Minh họa: Minh Lý
1. RỬA BÁT “KIỂU ĐỨC” Tuy lúc đó là một đứa trẻ, nhưng tôi còn nhớ như in những ngày đầu mới cùng gia đình sang Đức, có lần đến nhà một bác kia ăn cơm, xong xuôi thì mẹ bảo tôi giúp bác rửa bát đĩa. Bác ấy gạt đi và bảo: “Bác làm nhanh lắm, học của người Đức đấy, ra bác chỉ cho!” Vậy là bác ấy hứng đầy một bồn nước, cho khá nhiều nước rửa bát vào và bắt đầu rửa. Tôi đang nghĩ có gì khác người Việt đâu thì đã thấy bác ấy úp ngay từng chiếc bát, đĩa lên giá để bên cạnh, rồi bác bảo tôi lấy khăn lau cho khô. Quả thật tôi rất ngỡ ngàng! Tôi ấp úng hỏi: “Bác … rửa vậy có … bẩn không ạ?” Bác ấy cười ha ha rồi diễn thuyết cho tôi nghe một bài dài về nước rửa bát của Đức, nào là nó vừa sạch vừa không hại da, nào là người ta còn rửa tay được nữa cơ ấy, nào là người Đức chỉ rửa vậy thôi vì họ lau luôn nên không cần tráng làm gì cho tốn nước, hại môi trường vân vân và mây mây … Thế nhưng đã hơn 20 năm trôi qua tôi vẫn không thể quen với việc rửa bát như vậy, mặc dù khi đến nhà bạn Đức tôi vẫn “nhập gia tùy tục” (nhưng thông thường người Đức lại toàn dùng máy rửa bát nên cũng không rửa tay nữa rồi ạ!!). Còn trước đây, khi nhà tôi chưa “học theo người Đức” tậu máy rửa bát, thì tôi vẫn cứ theo công thức “một lần bằng nước rửa bát – một lần tráng”, bởi tôi luôn cảm thấy chỉ như vậy bát đĩa của mình mới sạch mỡ và khử triệt để mùi nước mắm. Các bạn hãy thử và cùng chia sẻ kinh nghiệm nhé! 2. WANDERN Một trong những sở thích chung của người Đức mà tôi luôn … “tránh xa” là “đi hành quân việt dã”, tiếng Đức gọi là “wandern”, kiểu như một hội đoàn hay tập thể bạn bè nào đó, có được ngày nghỉ thì họ liền rủ nhau … “tay bị tay gậy” … “trèo đèo lội suối” đi ngắm núi non sông hồ vậy đó!! Để thực hiện được sở thích này, người Đức không những dành rất nhiều thời gian “nghiên cứu” những đoạn đường mòn, chạy ngoằn ngoèo qua rừng qua núi, thậm chí họ còn đầu tư khá nhiều tiền để mua những bộ quần áo và giầy dép, khăn, mũ, túi … phù hợp nữa. Đặc biệt, ở Đức còn có Hội “Wanderverband” dành riêng cho những người cùng chung sở thích này (www.wanderverband.de). 3. CHỈ THÍCH ĐI DU LỊCH MỘT NƠI HOẶC THEO MỘT KIỂU Tôi quen và chơi với nhiều bạn Đức ở đủ mọi lứa tuổi và sinh sống nhiều nơi khác nhau, ngoài ra, qua các câu chuyện của hàng xóm láng giềng thì tôi có thể nói rằng, người Đức khá sợ thay đổi, nhất là khi họ rời khỏi nước Đức! Có những gia đình hàng mấy chục năm chỉ đi du lịch đến đúng 2 điểm: nghỉ đông thì đi Ostsee (Biển Đông) mà nghỉ hè thì sang Mallorca (Tây Ban Nha); có nhà thì thích tự đi kiểu camping và cứ đến hè là họ “khăn gói quả mướp” chạy xe hơn 11 tiếng (từ bang Sachsen) qua Áo rồi Ý để sang Kroatien (Croatia) cắm trại; người khác thì lại thích đi Thổ Nhĩ Kỳ và năm nào cứ vừa đi chơi về là họ lại đặt ngay chỗ đó cho năm sau luôn. Nếu có dịp đi du lịch quanh Châu Âu, các bạn sẽ thấy dân bản xứ ở rất nhiều điểm du lịch giỏi tiếng Đức như dân từng sống ở Đức vậy, thậm chí họ còn có thể “khoanh vùng” đâu là nơi người Đức thích và đến nhiều nhất nữa. Người Đức hay lựa chọn một nơi duy nhất để đi trong kỳ nghỉ có lẽ vì họ vừa lo sợ gặp phải những phiền phức và bất tiện, nên cứ thấy ở đâu hay, tốt, đẹp, rẻ … là không muốn thay đổi gì luôn. Hơn nữa, họ cũng không muốn trong kỳ nghỉ ngắn ngủi phải làm quen với quá nhiều thứ, kiểu mất thời gian quá hay sao ấy??!! Vì lặp đi lặp lại hàng năm như vậy nên nhiều người còn quen thân với hàng xóm láng giềng nơi họ đến nghỉ như họ hàng, thỉnh thoảng gửi quà, gửi thư cho nhau, quan tâm đến gia đình, con cái nhau … Tất nhiên, cũng là một cách sống khá hay, tuy nhiên, đối với tôi thì du lịch là khám phá, là những trải nghiệm trên đường đi, vì vậy mà có dịp đi nghỉ tôi thường chọn những nơi khác nhau để có thể học hỏi, để nhìn thấy nhiều cái mới cái lạ hơn, đơn giản vậy thôi! 4. ĂN HOA QUẢ CHÍN NHŨN Thói quen ăn hoa quả còn xanh, cứng, chua chua giòn giòn rồi chấm muối ớt của người Việt là một sở thích mà chắc vĩnh viễn tôi chẳng thể bỏ được!! Thế nhưng người Đức thì khác! Có hai loại quả họ thích ăn giòn và xanh là táo và … chuối – đúng vậy, đối với họ thì “chuối chín trứng cuốc” là chuối đã cũ rồi và người Đức nói rằng, ăn lúc đó sẽ cảm thấy chuối bị lên men, không còn độ ngọt nữa. Còn các loại hoa quả khác thì hầu như họ để cho chín mềm, thậm chí là nhũn nhũn mới thích ăn – khó thích nghi thật!!! 5. ĐI CHỢ CHO CẢ TUẦN Nhiều gia đình người Đức thường có thói quen đi chợ – khác hẳn người Việt – là một tuần chỉ đi chợ một, nhiều nhất là hai lần. Họ là những người thích lên kế hoạch, nhất là trong việc chi tiêu, mua sắm, vì thế họ thường đi chợ một lần trong tuần để có thể bao quát được mức chi của gia đình. Các bạn hiện đang sống ở Đức chắc chắn có thể quan sát thấy dân Đức đi chợ vào các thứ 6, thứ 7 hàng tuần như thế nào: Xe hàng chất cao và hầu như ai cũng lăm lăm một tờ danh sách!! Họ mua khá nhiều đồ đông lạnh, đồ hộp, nước uống và các sản phẩm từ sữa. Và tất nhiên, vì họ mua đồ ăn cho cả tuần như vậy nên người Đức rất rành cách bảo quản thực phẩm trong tủ lạnh và dưới hầm, ví dụ những hộ gia đình thường có tủ đông lạnh to đặt riêng dưới hầm, hoa quả, rau dưa cũng được cất theo các ngăn hoặc khay dưới đó, thậm chí là có cả ngăn để các loại đồ hộp. Họ tuân thủ quy tắc bảo quản thực phẩm trong tủ lạnh một cách rành rọt, có người mở đồ gì ra là ghi chú ngày tháng cẩn thận. Người Việt hay cho rằng đồ đông lạnh không tươi mới như khi ta mua trực tiếp ngoài hàng thịt, hàng rau, nhưng thực tế thì ngược lại, bởi những đồ đông lạnh của Đức thường được đóng đá theo phương pháp “Schockgefrieren” – nôm na là “đóng đá đột ngột”, nghĩa là chỉ trong vòng vài phút đã đạt mức -18°C. Phong cách sống này cộng thêm xu hướng mở những trung tâm buôn bán lớn tại các khu vực ngoại ô thành phố khiến vô số doanh nghiệp nhỏ và truyền thống trong nhiều thành phố bị phá sản, bởi người dân thích chạy xe đi shopping, kết hợp mua sắm ở những khu siêu thị to lớn như vậy luôn – nói chung là một thực trạng khá buồn và tôi rất hi vọng có nhiều người nhận thấy để cải thiện tốt hơn … Tác giả: Cẩm Chi Minh họa: Minh Lý
Những quả trứng được gà đẻ ra trong ngày này sẽ mang đến rất nhiều may mắn. Ostern (Lễ Phục Sinh) tại Đức là một lễ hội mùa xuân rất quan trọng, bắt nguồn từ thời cổ đại, khi con người còn tin có nhiều thần thánh. Đây là dịp người ta muốn thể hiện lòng thành kính bằng cách ca hát và nhảy múa, dâng lên nhiều hoa trái để tạ ơn và cầu bình an. Đặc biệt, đây chính là ngày kỷ niệm Chúa Jesus hồi sinh sau khi bị đóng đinh trên thập tự giá. Từ đó, truyền thống Ostern lại chịu rất nhiều ảnh hưởng từ Thiên Chúa Giáo, đồng thời là một dịp lễ tạ ơn trời đất giao hòa, vạn vật sinh sôi nảy nở, mang đến nhiều hi vọng và niềm vui đầu năm. Lễ Phục Sinh không cố định vào một ngày trong năm, mà thay đổi theo chu kỳ mặt trăng. Nó bắt đầu bằng ngày Gründonnerstag (năm nay là ngày 14.04.2022) – tiếng Việt là Thứ 5 Tuần Thánh – theo Kinh Thánh thì đây là ngày mà Chúa Jesus đã chia sẻ bữa ăn tối cuối cùng với các môn đồ. Cũng chính trong ngày hôm đó, Ngài đã bị phản bội và bị bắt giữ. Người theo đạo Thiên Chúa bắt đầu ngày Thứ 5 Tuần Thánh với 3 lễ kỷ niệm gồm sự cam chịu (Leiden), cái chết (Tod) và hồi sinh (Auferstehung) của Chúa Jesus – kéo dài 3 ngày. Từ “grün” ở đây thực chất không mang nghĩa “màu xanh”, mà nó bắt nguồn từ từ cổ “gronan” với nghĩa là “khóc” (weinen) – khóc thương cho con đường cứu rỗi của Chúa Jesus. Người ta tin rằng, những quả trứng được gà đẻ ra trong ngày này sẽ mang đến rất nhiều may mắn! Sau Gründonnerstag sẽ đến Karfreitag – ngày Thứ 6 Tuần Thánh hay còn gọi là “thứ 6 tĩnh mịch” – là ngày Chúa Jesus bị đóng đinh trên thập tự giá. Đối với các tín đồ Thiên Chúa Giáo, đây là một ngày họ tưởng nhớ Đấng Cứu Độ . Nhiều nhà thờ không rung chuông vào ngày này, các buổi lễ sẽ không có nhạc đệm và các tín đồ sẽ không hát thánh ca. Qua ngày thứ 7 sẽ đến Ostersonntag – ngày Chủ nhật Phục Sinh – chính là thời điểm mà Kinh Thánh kể lại rằng, các bà đi lấy nước đã phát hiện ra chiếc quan tài trống rỗng của Chúa Jesus. Ngày ấy đã trở thành tâm điểm trong niềm tin bất diệt của các tín đồ. Họ tổ chức những lễ hội tạ ơn sự sống và Đấng Tối Cao (Gott) – mùa Phục Sinh bắt đầu vào ngày Chủ Nhật Phục Sinh, kéo dài 50 ngày cho đến lễ Hạ Trần (Pfingsten) vào tháng 5. Vào thứ 2 Phục Sinh – Ostermontag – người ta dường như đua nhau bắt đầu một cuộc sống mới. Phong tục tập quán dân gian Một tục tập quán đẹp trong Lễ Phục Sinh là đốt lửa vào đêm thứ 7 trước ngày Chủ Nhật Phục Sinh – tiếng Đức gọi là Osterfeuer. Ngọn lửa này biểu tượng cho sự hồi sinh của Chúa Jesus, cũng là ánh sáng Ngài mang đến thế gian này. Lễ Phục Sinh tại Đức từ lâu cũng giống như lễ Giáng Sinh, là một ngày lễ gia đình chứ không chỉ dành riêng cho các tín đồ Thiên Chúa Giáo, vì thế nhiều người không theo đạo Thiên Chúa cũng tham gia đốt lửa, trang trí nhà cửa và tổ chức trò chơi tìm trứng, tặng quà cho trẻ em. Vì sao có tập tục “Thỏ mang Trứng” (“Osterhase bringt Ostereier”)?Đầu năm cũng là mùa thỏ sinh con, giống hình ảnh quả trứng, tượng trưng một cuộc sống mới. Trứng Phục Sinh là truyền thống từ thế kỷ thứ 16. Trong thời kỳ tuyệt thực (Fastenzeit) trước lễ Phục Sinh, tín đồ Thiên Chúa không ăn trứng. Để bảo quản chúng, họ đã luộc trứng cùng với một số loại cây cỏ nhuộm màu nhằm phân biệt giữa trứng chín và trứng sống. Rồi thời gian trôi qua, con người dần phát hiện có thể nhuộm trứng bằng cả các thứ khác có sẵn trong thiên nhiên nữa. Theo phong tục thì các tín đồ Thiên Chúa Giáo chỉ bắt đầu nhuộm trứng vào ngày thứ 7, và vào hôm sau – vào Chủ Nhật Phục Sinh, họ sẽ xếp chúng trong giỏ mang đến cúng ở nhà thờ. Sau buổi lễ, người lớn đem giấu những quả trứng “lộc” đó để trẻ nhỏ đi tìm. Quả trứng màu đỏ sẽ mang thật nhiều may mắn, còn quả màu xanh da trời sẽ mang bất hạnh. Sau trò chơi tìm trứng, mọi nhà sẽ quây quần bên bàn để thưởng thức những món ăn truyền thống như thịt cừu, thịt thỏ hoặc gà nướng,… ăn kèm trứng luộc, khoai tây và các loại rau củ như đỗ, cà rốt, rau cải chua. Tác giả: Cẩm Chi
Vào vài ngày trước lễ Giao Thừa, người Đức (và người dân ở các nước sử dụng tiếng Đức như Áo, Thụy Sỹ) thường chúc nhau một câu là: – Wir wünschen euch einen guten Rutsch ins Neue Jahr!– Rutsch/Rutscht gut rein ins Neue Jahr!– Guten Rutsch! Đây là một câu chúc được phổ biến tại Đức từ khoảng năm 1900 đến nay. Tuy nhiên, động từ “rutschen” hay danh từ “Rutsch” nguyên bản lại không có nghĩa là “trượt” hay “lướt”, mà có hai cách giải thích cho xuất xứ của câu thành ngữ này. Một là có thể nó bắt nguồn từ từ Do Thái cổ “Rosch” với nghĩa “đầu tiên/sự khởi đầu” (tiếng Đức là Kopf hoặc Anfang) để chúc cho một khởi đầu may mắn. Mặt khác, nghĩa của nó có thể là “chuyến đi” (Reise/Fahrt) để chúc một chuyến đi vui vẻ bước sang Năm Mới. Vì vậy, từ năm 1820, người ta đã thường chúc nhau “guten (glücklichen) Rutsch“ (nghĩa là „gute Reise“), hầu như để ám chỉ một chuyến đi ngắn bằng xe trượt tuyết/xe trượt băng (có ngựa kéo), sau này thì ngụ ý nói về một chuyến đi bằng tàu hỏa. Dù thế nào thì khi nói đến từ “rutschen”, chắc chắn ai trong chúng ta cũng sẽ nghĩ ngay đến hành động trượt hoặc lướt một cách nhẹ nhàng, êm ái, (hi vọng) không gặp nhiều chướng ngại vật … – đặc biệt là vào giây phút chúng ta đón chào thời khắc chuyển giao giữa Năm Cũ và Năm Mới, phải không các bạn?? Một số cách chúc mừng năm mới trong tiếng Đức: 1. Alle Jahre wieder, Weihnachten und Silvester.Wir stehen da und überlegen uns, was werden wir im nächsten Jahr ändern.Vorsätze, Gedanken werden hin und her geschoben.Wenn wir aber ehrlich sind, kommen viele Vorsätze alle Jahre wieder.Dabei ist im Leben nur Gesundheit und Glück wichtig.Der Rest kommt, wann es kommen soll.Einen guten Rutsch ins neue Jahr! 2. Ich wünsche einen schönen Neustart.Beginnen soll es mit einem schönen Feuerwerk.Gesundheit und Liebe soll an Deiner Seite stehen,dazu von mir viel Glück! 3. Das alte Jahr ist jetzt bald futsch, drum wünschen wir einen guten Rutsch. Glück soll uns das neue Jahr gestalten und wir bleiben hoffentlich die alten! 4. Lasst die Korken knallen. Lasst die Sektgläser klingen. Lasst uns nun das neue Jahr beginnen. Bleibt fröhlich und gesund: 365 Tage, das sind 8760 Stund. 5. Für das Neue Jahr wünsche ich dir soviel Glück, wie der Regen Tropfen hat, soviel Liebe wie die Sonne Strahlen hat und soviel Gutes wie der Regenbogen Farben hat! 6. Ich bin die kleine Silvestermaus,steh leider nicht vor deinem Haus.Drum schick ich dir aus weiter Ferne,eine Hand voll Zaubersterne.Alles Gute im 2016! 7. Wenige Stunden sind es nur zum Neuen Jahr. Einen guten Rutsch, viel Erfolg und Gesundheit im 2016. Das wünsch ich dir/euch von Herzen! 8. Sonne, Mond und Sterne,alles ist weit in der Ferne.Doch was ich wünsche, das ist ganz nah,ein glückliches, gesundes Neues Jahr! 9. Was wädelt so spät durch Nacht und Wind?Es ist ein Schwein, das lacht und singt!Es wünscht dir – ist ja klar: Viel Glück und Liebe im Neuen Jahr! 10. Am Himmel leuchten die Sterne so klar,ich wünsch dir ein frohes Fest und ein gutes Neues Jahr!… Tác giả: Cẩm Chi
“Bình mới rượu cũ” hay “Mượn cách kể chuyện phương Tây để làm mới câu chuyện” là những gì người nói về bộ phim Isi&Ossi đã làm mưa làm gió tại nước Đức khoảng thời gian đầu năm 2020. Phim kể về mối tình không môn đăng hộ đối của hai nhân vật chính Isi (Lisa Vicari) là con gái của một tỷ phú ở Heidelberg và Ossi (Dennis Mojen) là một võ sĩ đấm bốc ở Mannheim có người mẹ nợ nần chồng chất và là cháu của người ông tù tội. Câu chuyện bắt đầu là những bức bối và bí bách của Isi trong cuộc sống được cha mẹ sắp đặt trước. Sau khi cô biết cha mẹ mình mua điểm lẫn bằng cấp cho mình, điều mà tưởng như chỉ xuất hiện trong các bộ phim truyền hình châu Á, Isi đã rất tức giận. Cô lái xe đến Mannheim trong cơn thịnh nộ không thể kìm hãm và đã quyết định xin vào làm cho một tiệm ăn nhanh toàn những người lập dị. Ở đó, cô đã gặp Ossi – chàng thanh niên đang trong quá trình luyện tập để tham gia một buổi đấu quan trọng. Anh đang cần rất nhiều tiền để trả nợ cho mẹ. Một cô gái trẻ đang muốn nổi loạn và một anh chàng đang rất cần tiền. Hai người đã quyết định hợp tác với nhau vì những mục đích riêng của bản thân, đôi bên cùng có lợi. Nhưng “So ist das Leben” – đời mà, lửa gần rơm lâu ngày lúc bén. Lúc đầu chỉ là những màn dựng cảnh giả vờ để hù doạ bố mẹ Isi, để bố mẹ cô cho theo đuổi giấc mơ của mình. Nhưng càng gần nhau càng bện nhau các bạn ạ, đôi bạn trẻ phải lòng nhau từ lúc nào không hay, nhưng những định kiến xã hội những vướng mắc tâm lý tuổi 20 khiến cho cả hai cùng chùn bước. Từ khi gặp Ossi, Isi đã biết mình muốn gì như lời cô bạn thân Camilla nói “Trái tim tớ luôn rộn lên sung sướng khi có tiền. Nhưng cậu có trái tim kỳ cục của Isi, nó chẳng thích tiền. Nó rộn rã vì những thứ khác.” Chuyện tình của Isi và Ossi được bao quanh bởi không gian trẻ trung, sôi động và căng tràn sức sống của những người trẻ khao khát làm những điều mình muốn cùng với những ước mơ và đam mê đang cháy lên trong lòng. Nội dung phim gần gũi và dễ xem, nhất là đối với khán giả châu Á. Nhưng phim không vì thế mà nhàm chán và rập khuôn, cách khai thác vấn đề và cách giải quyết vấn đề rất châu Âu đã giúp cho một phim có một sự kết hợp hài hoà và ổn định. Những định kiến xã hội và phân biệt giàu nghèo vẫn còn tồn tại ở khắp nơi trên thế giới chứ không chỉ ở các nước châu Á như mọi người vẫn thường nghĩ. Ngoài ra phim còn đề cập đến những vấn đề gây nhức nhối trong xã hội nước Đức chẳng hạn như việc phân biệt người nước ngoài với câu rap của ông Ossi là “Chỉ cần ở Đức thôi, không cần đi du lịch thì cũng là đi du lịch rồi – Ausländer (người nước ngoài)”. Ngoài ra, các bạn còn được “đi du lịch xuyên màn ảnh” cùng các nhân vật nữa. Heidelberg và Mannheim cũng là một lối nói ẩn dụ của đạo diễn về xuất thân của hai nhân vật. Heidelberg và Mannheim đều thuộc bang Baden-Württemberg. Heidelberg là thành phố du lịch nhỏ, mang phong cách vintage nhẹ nhàng thơ mộng, là địa điểm du lịch yêu thích của nhiều các bạn trẻ. Còn Mannheim thì nằm ở phía bên kia của bờ sông, là nơi trái ngược hoàn toàn với Heidelberg. Thông điệp tích cực cho tuổi trẻ, truyền cảm hứng cho sự phá cách, dám đứng lên thay đổi tương lai của chính mình cùng với sự xuất hiện của dàn diễn viên trẻ đẹp và diễn xuất tự nhiên đã giúp cho Isi&Ossi ghi điểm gần như tuyệt đối. Bộ phim sẽ khiến bạn có những cái nhìn tích cực hơn về cuộc sống và mạnh mẽ hơn trong những bộn bề, xô bồ hàng ngày. Thanh xuân dù có “vật vã” như thế nào thì hãy mạnh mẽ vượt qua nó để sau này không phải hối tiếc gì nhé! Isi&Ossi: 8/10 Tác giả: Mai Anh Nguồn ảnh: GG
Hãy tưởng tượng bạn và bạn của mình đang đi ăn tại một nhà hàng sang trọng ở đâu đó nước Đức, ngồi gần bạn là một cặp anh chị người Đức ăn vận lịch sự sang trọng và xinh đẹp cũng dùng bữa ở đó. Bạn tình cờ nghe được cuộc hội thoại của hai người và anh phục vụ: Einmal bezahlen, bitte! Sehr gerne, zusammen oder getrennt? Getrennt, bitte! Đừng ngạc nhiên nha! Đó là điều hoàn toàn bình thường ở Đức. Vấn đề tiền bạc luôn là vấn đề nhạy cảm trong nhiều mối hệ trong cuộc sống hàng ngày. Văn hoá phương Đông thường rất ngại đề cập đến vấn đề tiền bạc, nhất là trên bàn ăn. Nhưng văn hoá phương Tây người ta thường đề cao sự rõ ràng, tính độc lập và sự tự chủ về mọi mặt. Nên dù có là vợ chồng hay người yêu thì suy nghĩ “tiền anh anh tiêu, tiền tôi tôi tiêu” hoặc “của ai người đó trả” là hoàn toàn bình thường. Trong xã hội hội nhập hiện nay, khi có nhiều nền văn hoá được đưa vào nước Đức thì văn hoá trả tiền riêng của người Đức cũng dần có những sự thay đổi. Người châu Á mình thường có suy nghĩ khi đi hẹn hò thì người con trai sẽ là người trả toàn bộ cho buổi hẹn ngày hôm đó. Để kết hợp hài hoà hai nền văn hoá đó, chúng mình sẽ chỉ các bạn một tipp cực kì tinh tế và khéo léo. Đó là chúng ta có thể chia mỗi người trả tiền mỗi dịp. Chẳng hạn như mình đi xem phim cùng nhau, anh mua vé thì em sẽ lo bỏng. Cách đó các bạn không chỉ thể hiện sự trách nhiệm và quan tâm của mình cho đối phương mà còn thể hiện tính độc lập mạnh mẽ và không phụ thuộc của đôi bên. Tác giả: Mai Anh Minh hoạ: Nguyễn Phương Thảo
Đức là một quốc gia có nền dân chủ đại nghị – khác với nền dân chủ trực tiếp (ví dụ ở Thụy Sỹ), mọi chính sách hoặc khởi xướng sẽ được các đại diện do dân bầu cử (tiếng Đức gọi là Bundestagsabgeordneten, là đại biểu quốc hội) quyết định và thực thi. Điều này đồng nghĩa với việc các đại diện phải luôn đặt quyền lợi của dân lên hàng đầu. Các đại biểu quốc hội không những có nhiệm vụ giám sát các cơ quan hành pháp, mà họ cũng chính là những thành viên sẽ bầu ra Thủ Tướng liên bang. I. Một lần bầu cử – 2 lá phiếu Khi cầm phiếu bầu cử trong tay, mỗi cá nhân không có quyền bầu cử Thủ Tướng, mà chỉ được bỏ 2 phiếu: Bên trái phiếu là bầu một đại diện từ khu vực (tuyển cử) nơi mình thường trú. Tổng cộng sẽ có 299 đại biểu được bầu trực tiếp vào Quốc hội Đức (Bundestag) bằng cách này. Bên phải phiếu là bầu cho một Đảng được vào Quốc hội. Các đảng sẽ cử đại diện thay mặt theo danh sách họ công bố. Tổng số thành viên Quốc hội bao gồm 709 ghế (số liệu năm 2020). Trong số đó, 299 ghế là các đại biểu được dân trực tiếp bầu vào (bên trái phiếu), số còn lại là các thành viên thay mặt các đảng phái do dân bầu qua số phiếu thứ 2 (bên phải phiếu). Số lượng người ứng cử của mỗi tiểu bang phụ thuộc vào dân số của tiểu bang đó. Đôi khi sẽ có đảng đạt được số đại biểu quốc hội qua phiếu bầu cử trực tiếp số 1 nhiều hơn là số đại biểu được bầu qua đảng trên phiếu bầu số 2. Số đại biểu chênh lệch đó tiếng Đức gọi là Überhangmandate. Năm 2020, Quốc hội Đức đã thông qua luật bầu cử mới, quyết định sẽ cân bằng số đại biểu này. Theo đó, Quốc hội Đức (Bundestag) có thêm 111 ghế đại biểu so với trước đây. Để tránh trường hợp có quá nhiều đảng nhỏ cùng được vào Quốc hội, các đảng tham gia tranh cử phải đạt ít nhất ngưỡng 5% phiếu bầu số 2 (phần bên phải) – ngoại trừ trường hợp đã có ba ứng cử viên của cùng một đảng nào đó được bầu trực tiếp trong phiếu bầu lần 1 (bên trái), đảng này vẫn sẽ được xét vào Quốc hội (dù phiếu bầu bên phải chưa đủ 5%). II. Công việc sau khi bầu cử Sau thời kỳ bầu cử, các đảng lúc này sẽ họp bàn xem, đảng nào sẽ liên kết với đảng nào để lãnh đạo, “chỉ đường dẫn lối” cho đất nước nhiệm kỳ đó. Họ sẽ đưa ra các chính sách, bổ nhiệm các chức vị như bộ trưởng và ban ngành lãnh đạo. Cuối cùng, các đại biểu sẽ dựa vào ý kiến của Tổng Thống để bầu ra Thủ Tướng. Nếu Thủ Tướng không đạt đa số phiếu bầu (hơn nửa số đại biểu) thì sẽ bầu cử lại lần 2, thậm chí lần thứ 3. 30 ngày sau kỳ bầu cử, Quốc hội sẽ chính thức mở phiên họp đầu tiên. Năm nay, ngày bầu cử tại Đức (Bundestagwahl 2021) sẽ diễn ra vào Chủ Nhật, ngày 26 tháng 9. Tác giả: Cẩm Chi
Vietnamesisch Makartsteg là một cây cầu bắc qua sông Salzach ở trung tâm thành phố Salzburg. Cây cầu được đặt theo tên của nhà sử học người Áo Hans Makart- người sinh ra và lớn lên tại thành phố Salzburg vào thế kỷ 19. Makart trở nên nổi tiếng với tư cách là một họa sĩ của chủ nghĩa lịch sử Vienna và là người sáng tạo nên các tác phẩm nghệ thuật cho nhiều tòa nhà bề thế trên đường vành đai Vienna. Tại đây bạn có thể trải nghiệm “truyền thống khóa tình yêu”. Để cùng nhau hẹn thề “một tình yêu vĩnh cửu và không thể phá vỡ”, các cặp đôi viết lên ổ khóa tình yêu tên viết tắt của mình, sau đó gắn vào cầu và ném chìa khóa xuống sông. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng chỉ người đi bộ và người đi xe đạp mới được phép đi lên cầu Makartsteg. Deutsch Der Makartsteg ist eine Brücke über die Salzach in der Salzburger Innenstadt. Der Name stammt aus dem österreichischen Historiker Hans Makart, der aus dem 19. Jahrhundert in Salzburg geboren und aufgewachsen wurde. Makart wurde als Maler des Wiener Historismus berühmt und lieferte Kunstwerke für viele der pompösen Gebäude der Ringstraße. Hier kann man die “Liebesschloss-Tradition” erfahren. Um ihre „unzerbrechliche und ewige Liebe“ zu beschwören, müssen Paare ein sogenanntes Liebesschloss mit den beschriften Initialen besorgen, es dann an die Brücke anbringen und letztendlich den Schlüssel in den Fluss werfen. Allerdings ist es darauf zu beachten, dass nur Fußgänger und Radfahrer auf dem Makartsteg zugelassen sind. Englisch The Makartsteg is a bridge over the Salzach in downtown Salzburg. The bridge was named after the Austrian historian Hans Makart, who was born and raised in Salzburg in the 19th century. Makart became famous as a painter of Viennese historicism and provided works of art for many of the pompous buildings on Vienna Ring road. Here you can experience the “love lock tradition”. In order to conjure up their “unbreakable and eternal love”, couples get a so-called love lock with the inscribed initials, then attach it to the bridge and finally throw the key into the river. However, it should be noted that only pedestrians and cyclists are allowed on the Makartsteg. Bài viết là trải nghiệm thực tế của cô giáo trẻ Diệp Vũ cùng minh họa đáng yêu từ người chị cùng tên.